ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 217

thuốc, một cánh tay dựa sát tường lạnh ngắt. Nó suy nghĩ về cuộc đời bỗng
đổi thay của nó.
Nó nghĩ đến những điều vừa biết được. Anh Larry đã thực sự trở thành một
tên xã hội đen. Mọi người sợ anh nó bị giết. Tại sao lại lạ lùng đến vậy.
Thậm chí anh ấy chưa bao giờ nỡ đánh em. Còn lời nói của Lefty Fay,
Vincent đã đâm đầu vào đoàn tàu? Vincent đã nhút nhát tới nỗi, sau này,
không dám ngồi trên thành cửa sổ nữa. Nó nghĩ đến tiếng kêu gào, than
khóc của mẹ, trong cơn lơ mơ buồn ngủ, nó nghĩ đó chỉ là một hình thức lễ
nghi trong một đám tang. Rồi nó nhớ lại những giọt nước mắt của chính nó,
khi ngồi ngoài hè phố. Nhưng đó là nó khóc cho một Vincent ngày còn bé,
ngày hai anh em thường ngồi trên thành cửa sổ sáng sao khuya. Từ từ, nó
nhận ra sự đau đớn dành cho người chết chẳng bao nhiêu. Đó chỉ là sự tiếc
thương một điều gì mất mát, những khóc than đầy hình thức, lễ nghi, chẳng
qua chỉ để che dậy một sự thật mà ai cũng biết, cái chết của một con người
là chuyện quá nhỏ nhoi.
Tội nghiệp Vincent? Ai là người thương xót anh? Anh đã lớn thành một
người bất hạnh, một thanh niên nhạt nhẽo chẳng ai muốn gần. Kể cả mẹ,
đôi khi đã mất kiên nhẫn với anh. Mẹ khóc là khóc cho một Vincent thời
thơ ấu. Cũng như em, từ khi anh lớn, em không còn quan tâm gì tới anh
nữa. Chị Octavia cũng đâu thực sự quan tâm tới anh. Nhưng vợ anh Larry,
chị Louisa, chẳng hiểu sao, lại rất quý anh. Và bà lão Zia Louchee, mẹ đỡ
đầu của anh, nếu còn sống, bà sẽ khóc thương anh thật lòng. Trước khi đi
vào giấc ngủ, Gino muốn đi qua cánh cửa tò vò kia để nhìn mặt Vincent,
nhưng nó quá mệt mỏi. Điếu thuốc rơi xuống sàn, đốm lửa rực sáng như
hòn than trong hoả ngục. Nó vùng vẫy trên mấy cái ghế gỗ lạnh ngắt. Nó cố
chống lại giấc ngủ mà không biết trong cơn mơ nó gào to tới nỗi làm ông
chủ nhà đòn ngủ phía trên, giật mình tỉnh giấc.
Không đúng thế. Không bao giờ nó giết anh ruột. Hai tay nó nâng cái áo
choàng trước mặt mẹ, mỏi rã rời. Đôi mắt như kết tội làm nó bật lùi lại, nó
thì thầm, mong gợi chút tình thương của mẹ "Con đã ngồi ngoài đường mà
khóc. Mẹ không thấy mặt con còn ướt đây sao?" Nhưng mẹ nó chỉ mỉa mai
"Lại thêm trò bịp bợm của mày đấy à, đồ súc sinh?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.