ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 224

phô mai rồi tất cả đánh đều lên với chút muối…

Trong khi chờ hấp bánh, Octavia cuốn thịt bò với trứng luộc, phô mai để
hầm chung với thịt heo sốt cà.

Vừa ăn, Octavia vừa chuyện trò vui vẻ với Lena. Còn Norman lặng lẽ uống
rượu và tán chuyện sách vở với Gino. Ăn xong, Sal và Lena dọn bàn và
rửa cả đống tô đĩa.

Đó là một chủ nhật đẹp trời. Khách khứa gồm lão Panettiere và cậu con trai
Guido mới xuất ngũ. Lão chủ hiệu cắt tóc dở hơi thì cứ ngắm nghía mấy cái
đầu, soi mói tìm vết sẹo gây ra bởi mấy tay kéo lạ. Lão Panettiere ăn ngấu
nghiến món bánh ravioli nóng sốt, lão rất khoái món này, nhưng khi còn
sống, mụ vợ lão chỉ mải đếm tiền, đâu có thì giờ làm. Kể cả mụ Teresina
thường ngày kín như bưng, giữ bí mật bằng cách nào mụ vẫn moi được tiền
cứu tế trong lúc bốn thằng con trai khoẻ mạnh vẫn đi làm đều đều, hôm nay
cũng uống mấy ly rượu, ăn cả đống bánh, líu ríu nói cười với bà chủ nhà,
nhắc chuyện ngày cô òn ở quê nhà, suốt ngày phải hốt phân, mà sao vui
vậy.

Gino nghe mà phát chán. Nó lảng ra, ngồi xuống sàn mở radio đón nghe
tường thuật trận túc cầu. Bà mẹ nhăn mặt, tuy nó chỉ mở nho nhỏ đủ mình
nó nghe.

Anh rể nó là người đầu tiên phát hiện mặt thằng Gino có vẻ là lạ. Tai nó dí
sát cái radio, nhưng mắt lại nhìn mọi người. Rồi Norman thấy nó nhìn bà
mẹ rất chăm chú. Mặt nó thoáng nụ cười tàn nhẫn. Octavia thấy chồng cứ
lom lom nhìn thằng em, cô quay lại Gino. Mắt nó sáng rực rỡ, sống động.
Cô gọi nó:
- Này Gino, chuyện gì thế?
Nó quay lưn glại để không ai nhìn thấy mặt, trả lời:
- Tụi Nhật tấn công nước Mỹ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.