ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 78

Mario Puzo

Đất khách quê người

Dịch giả: Đặng Phi Bằng

Chương 6

Mấy đứa con trai lớn đã đi học, đi làm hết. Zia Louchee và Lucia Santa
ngồi uống cà phê. Chợt cả hai cùng nghe tiếng chân người lên thang và
tiếng mở cửa. Frank Corbo thập thò nơi cửa rồi ngập ngừng bước vào
phòng như một đứa trẻ chờ đợi sự hân hoan chào đón. Trông hắn khoẻ ra,
mặt đầy đặn, da rám nắng, mắt dịu dàng hơn trước. Lucia lạnh lùng bảo:
- À, về rồi đấy à?
Bà già Zia Louchee biết cư xử với người mới đi xa về hơn:
- Ái chà Frank, trông bảnh quá. Thấy dượng mạnh khoẻ như vầy là
mừng quá sức rồi.

Rồi mụ lăng xăng dọn cho hắn một tách cà phê. Frank ngồi xuống , đối
diện vợ.

Hai người lặng lẽ nhìn nhau. Biết nói gì bây giờ. Tự nhiên hắn bỏ nhà đi,
rồi lù lù dẫn xác về. Chẳng năn nỉ xin lỗi gì cả, cũng chẳng cắt nghĩa phải
trái gì. Lucia đành chấp nhận thôi, cũng như chấp nhận bệnh tật, chết chóc
muốn đến là đến, muốn đi thì đi. Thôi thì cứ bỏ qua cho hắn, cho yên
chuyện.

Lucia đứng dậy, chiên cho chồng mấy cái trứng. Khi Lucia cúi xuống đặt
đĩa trứng lên bàn, hắn vội vàng hôn lên má Lucia. Đó là một hành động làm
hoà giữa hai người. Đúng ra là cử chỉ chuộc lỗi của Frank Corbo.

Ba người ngồi quanh bàn, nhâm nhi cà phê. Zia Louchee hỏi:
- Công việc đồng ruộng ra sao, dượng? Ấy đấy, đàn ông cứ làm cật lực
mà lại khoẻ ra. Ở quê mình, người ta quần quật mười sáu tiếng mỗi ngày,
có ai đau ốm gì đâu. Có vẻ dượng hợp với đất đai đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.