ĐẤT NGHỊCH - Trang 46

Nam Quân

Đất Nghịch

Chuơng 5

Buổi chiều hôm đó … khi đang quay một đoạn phim, Trọng Minh đề nghị
với đạo diễn nghỉ giải lao một tiếng đồng hồ để đến nơi hẹn với Chi Lan.
Vừa bước ra cửa phim trường, nữ tài tử Bạch Phụng đã theo bén gót. Cô ta
gọi giật chàng trai lại:
- Trọng Minh ! Anh đi đâu thế ?
- Ra ngoài thở một chút. Và để hưởng yên tĩnh chút xíu. Trong ấy ồn ào
khó chịu quá. Có cái đoạn cỏn con đó mà quay đi quay lại mãi. Mười bốn
rồi chứ ít đâu. Hỏng vẫn hoàn hỏng. Nhức đầu quá.
Bạch Phụng nắm chặt cánh tay Trọng Minh:
- Nhức đầu ? Ai làm anh nhức đầu ?
Trọng Minh linh cảm là cô nàng sắp giở trò gây gổ. Chàng ngại nhất điều
đó.
Năm sáu ngày nay, Bạch Phụng ưa cằn nhằn chàng hoài.
- Mạnh Tôn chứ còn ai vào đây nữa. Thằng cha khó tính ghê hồn. Chỉ có
Bạch Phụng là ….ngoan thôi. Diễn xuất của em thì nhất và …
Cô tài tử cười phá lên ngắt lời chàng trai. Giọng cười có một cái gì rất
gượng gạo:
- Mạnh Tôn ? …. Chớ không phải cái con bé nhà quê đó hả ? Anh có nhận
là anh kỳ quái lắm không hả Minh?
Nhìn ánh mắt nàng, nghe giọng nàng nói, Trọng Minh có cảm giác là Bạch
Phụng có ý làm lớn chuyện chớ không phải chỉ có ý gây gổ suông mà thôi
đâu. Chàng khôn khéo tìm cách tránh né:
- Con bé nhà quê ? Con bé nhà quê nào chứ hả Bạch Phụng? Em chỉ nói ẩu
không à !
- Anh thừa biết lại còn vờ hỏi nữa. À, thì ra anh khoái mùi mồ hôi dầu và
mùi phân bò lắm nhỉ ? Bây giờ em mới biết đấy.
Mấy giây đồng hồ sau, Trọng Minh mới giật mình hối tiếc thì đã muộn. Cái
tát tai do bàn tay trái của chàng bay trúng má bên phải của Bạch Phụng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.