ĐẤT NGHỊCH - Trang 47

khiến nàng đứng ngây người hầu như nghẹt cả hơi thở. Dấu mấy ngón tay
hằn đỏ rõ rệt.
- Anh xin lỗi em. Nghe, Bạch Phụng ! Nhưng em đừng nên nói thế chứ.
Bạch Phụng chưa hiểu rõ Chi Lan đâu. Cô bé dịu dàng dễ thương lắm …
Có học, rất nhạy cảm và thành thực vô cùng.
Mấy ngón tay búp măng trắng muốt khẽ sờ nắn bên má phải của Bạch
Phụng khiến Trọng Minh hơi lo ngại:
- Anh làm Bạch Phụng đau lắm hả ?
Cô gái khẽ nhún vai. Nét mặt có sắc giận, nhưng nàng cố nén:
- Cứ nói thẳng là anh đã mê nó đi.
Âm thanh giọng nói của cô gái văn minh khá lớn và rít lên khiến chàng trai
khó chịu:
- Ừ, đúng đấy ! Anh yêu Chi Lan. Đã sao chưa ?
- Thế con bé đã cho anh …
Chợt thấy chàng trai quắc mắc, khóe môi run lên trong cơn giận dữ nhưng
cố dằn, Bạch Phụng ngưng ngay câu nói. Nàng chìa nốt má trái ra:
- Đây, anh tát nữa đi cho hả, nầy. Tại sao anh lại bực bội vì một câu nói rất
thường của em như vậy ? Khi đòi hỏi em, anh có phải “lễ nghi phiền phức”
như thế đâu ?
Trọng Minh rít qua kẽ răng:
- Đúng là hạng đàn bà .. chỉ đáng … Anh đã nói rằng Chi Lan là một cô gái
rất nhạy cảm, chân thành và tâm hồn trong trắng lắm. Tại sao em lại cứ
nghiệt ngã thế hả, Bạch Phụng ?
- Tại sao ? Còn phải hỏi nữa. Anh không biết là em yêu anh đến mức nào
sao ?
Yêu anh đến mức nào. Câu nói quá khéo léo, quá trơn tru của cô nữ minh
tinh khiến chàng trai thêm ngờ vực lòng chân thành của Bạch Phụng. Trí óc
tinh tế của chàng, lâu nay đã nhận thấy rằng cô gái nầy chỉ chăm chú để
tâm đến nghề nghiệp mà thôi. Nhận xét đó, Trọng Minh không hề thố lộ
cho một người thứ hai nào biết. Bạch Phụng tâm cơ cũng vô cùng sắc bén.
Nàng ý thức ngay được cái lợi điểm do cái tát tai của chàng trai đem lại.
Mấy ngón tay đẹp lại xoa xoa nắn nắn làn da má mịn màng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.