ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 128

- Việc phòng thủ kinh thành nhờ lão tướng đảm nhiệm cho.

Nói rồi cùng đoàn tuỳ tùng lập tức đem trăm quan đến núi Yên Tử.

Thái Tông Trần Cảnh là người khoan nhân hiếu hữu, lúc ấy đã mười

chín tuổi mà chưa có con trai. Vợ chồng thái sư Trần Thủ Độ mưu việc
cướp công chúa Thuận Thiên đang có chửa của Hoài vương Liễu về làm
hoàng hậu. Thái Tông nhất định không nghe nhưng vì Thủ Độ chuyên
quyền o ép quá, ngài liền bỏ hoàng cung, mang Trần Thiêm trốn lên Yên
Tử với quốc sư Phù Vân, quyết không cướp vợ của anh. Quốc sư Phù Vân
là người xuất gia từ nhỏ, khi xưa ở kinh thành thường được Thái Tông mời
giảng kinh, vì vậy hai người gặp nhau mừng lắm. Phù Vân biết được lý do
Thái Tông lên núi lại càng kính trọng nhà vua hơn, nhưng ông cũng khuyên
nhà vua nên quay về nắm giữ triều chính để trăm họ được yên định. Thái
Tông nói:

- Tôi lên đến đây là đã quyết vất bỏ ngai vàng, dứt đời phàm tục rồi,

cũng không còn là vua nữa, xin quốc sư nhận làm đồ đệ mà chỉ bảo cho tôi
thoát ra khỏi chỗ tối tăm.

Phù Vân nói:

- Chẳng lẽ hoàng thượng cho triều đình là nơi tối tăm ư? Nhưng người

đã quyết như vậy cứ tạm ở lại đây, ta cùng nói chuyện việc đạo việc đời
cũng không có hại gì.

Đêm ấy tụng kinh xong, hai người ngồi trong am cỏ nói chuyện. Bấy

giờ đang là mùa xuân, mưa rừng rơi tí tách, thỉnh thoảng vọng một tiếng
beo gầm vang trong khe núi; lại có tiếng con nai tác lên, chạy ràn rạt rất
gần. Gió thổi vi vút qua rừng thông như muốn liên kết các âm thanh rời rạc
thành một xâu chuỗi trong cái vũ trụ thâm u riêng biệt của rừng già. Phù
Vân hỏi:

- Hoàng thượng nghĩ gì vậy? Người có nhớ kinh thành không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.