ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 129

Thái Tông nói:

- Thưa sư phụ! Tôi đang nghĩ về việc đạo. Như nước Đại Việt ta từ lâu

đã có ba giáo phái truyền từ Trung Nguyên và Thiên Trúc tới. Phật, Lão,
Nho ai có lý của người ấy, vậy đâu là chính đạo đây?

- Thưa hoàng thượng! Chính không ở đạo mà ở người tu. Chính không

ở người tu mà ở người hành đạo.

- Thưa sư phụ! Sao lại mơ hồ như vậy?

- Đạo nào cũng mưu cầu hạnh phúc cho con người nhưng người tu

mượn nó để truyền điều lành đạo sẽ chính, truyền điều ác đạo sẽ tà. Người
được truyền điều lành làm điều lành càng chính nữa, được truyền điều ác
làm điều ác càng tà nữa, được truyền điều ác mà vẫn làm điều lành chính
thêm một bậc, được truyền điều lành mà làm điều ác tà thêm một bậc.

- Thưa sư phụ! Vậy khi áp dụng vào việc đời nghĩa là kẻ được nuôi

dạy tử tế mà không nên người thì có tội nặng hơn kẻ không được nuôi dạy
phải không?

- Hoàng thượng thật thánh minh. Người đã nắm được cái điều cốt lõi

rồi đấy.

- Thưa sư phụ! Ngày nay có người cho rằng tam giáo đồng nguyên,

điều đó là đúng hay sai?

- Tâu hoàng thượng! Đúng mà cũng sai.

- Xin sư phụ giảng cho.

Quốc sư Phù Vân im lặng một lúc mới nói:

- Tam giáo có nhiều chỗ không thống nhất được với nhau đến nỗi khác

đạo không thể cùng bàn nên những người trung dung mới đưa ra thuyết tam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.