ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 291

hạnh, nhưng dù sao họ cũng còn có hạn có kì để mà hẹn gặp. Còn những
người vợ có chồng nằm lại nơi này...

Trời về chiều mưa tầm tã, từng đoàn người đi tìm mộ thân nhân ngày

càng kéo đến đông, vợ mọn con thơ, ông già bà lão đội mưa lội lóp bóp
trong bùn, tiếng than khóc kêu gào ướt nhoè trong hơi gió, vô cùng thảm
đạm thê lương. Chị tư Phúc tìm thấy mộ chồng ngay từ hôm vừa đến, khóc
lăn khóc lộn làm lý tể Vũ Tình vất vả lắm mới đỡ cho đứng lên được. Sự
tận tâm của Vũ Tình với chị tư Phúc làm mẹ con bà cụ Hải và anh cả Thìn
yên lòng đi tìm mộ chú Sơn. Mấy nghìn ngôi mộ lính được chia làm hai
khu vực. Một khu có ghi tên tuổi quê quán từng người, khu kia là những
ngôi mộ vô danh. Tất cả các bia mộ đã được đọc kĩ càng, nhẩm đi nhẩm lại
nhưng vẫn không tìm thấy mộ chú Sơn. Bà cụ Hải hỏi anh cả Thìn:

- Có còn ở đâu nữa không anh?

Cả Thìn trả lời:

- Sát bìa rừng đằng kia còn một khu nữa. Bà con mình lại đằng ấy xem

sao.

Ba người đi lại phía bìa rừng. Vũ Tình vẫn đỡ cho tư Phúc khỏi lăn

xuống đám nước bùn, trong khi nâng đỡ ấy thầy lý đã nhỡ tay đụng phải cái
chỗ nhạy cảm nhất của người đàn bà. Không ngờ cái nhỡ tay được tính toán
chu đáo và chờ đúng thời điểm ấy lại có tác dụng như một liều linh đơn
thần dược. Chị tư Phúc không gào khóc nữa chỉ còn ấm ức trong cổ, nhẹ
nhàng nép mình nhận sức nóng từ khuôn ngực thầy lý. Những nén hương
trên mộ anh tư Phúc đã tắt hết, bột hương cũng rã ra trôi theo nước, trơ lại
những cọng xương tăm run rẩy trong sự dập vùi thô bạo của gió mưa. Lý tể
Vũ Tình vuốt mặt, mỉm cười, sau khuôn mặt bảnh bao dễ coi của y là bao
nhiêu ý nghĩ bậy bạ đang đú đởn quay cuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.