ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 325

- Lừa này! Lừa này! Ai lừa mày. Ông thì dận cổ - Út Mãi vừa nói vừa

quất roi veo véo vào người Điệp.

Chị Mơ chạy vào van xin mụ Hồng:

- Thôi mợ ơi con xin mợ. Để con khuyên em nó dần dần chứ đánh thế

này cả tháng sau cũng chưa hết vết lằn, có muốn tiếp khách cũng không
được.

- Thôi được! Ta tạm tha cho nhưng chị em phải bảo nhau, đừng để ta

phải cho động tay chân.

Mơ kéo Điệp xuống nhà dưới, nói:

- Dại quá em ơi! Chị đã nói rồi, không thể chống lại với họ được đâu.

Ngày mới đến đây chị cũng chống đối như em, còn định treo cổ chết nữa
nhưng chết cũng chẳng được còn bị đánh đến rách da rách thịt.

Điệp đau quá vừa rên vừa nói:

- Em chết mất thôi chị ạ.

- Chết cũng khó lắm chứ đâu có dễ. Chết được thì chị đã chết rồi.

Chẳng ai người ta để cho em chết. Họ nuôi mình như nhà nông chăm chút
con lợn. Ai muốn cho lợn chết bao giờ. Tốt nhất là được ăn cứ ăn, được
chơi cứ chơi, chiều thằng đàn ông một tí, mình yên thân.

- Đàn bà chúng ta sao ai cũng chỉ muốn yên thân nhưng càng muốn

yên, họ càng nhận chúng ta xuống bùn. Em chưa chịu đâu, không thể nào
chịu được. Em sẽ trốn đi báo quan.

- Á à, giỏi! Giỏi! Đi báo quan! Có thật muốn đi báo quan tao cho

người dẫn đi hẳn hoi, không phải trốn - Mụ Hồng đột ngột xuất hiện khiến
Mơ và Điệp co rúm lại - Báo quan này, báo quan này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.