ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 400

Khánh Dư từ buổi trở về hương ấp, ruột gan như có lửa đốt, không

biết làm cách nào để liên lạc được với Thiên Thụy. Suốt ngày chàng uống
rượu rồi thở ngắn than dài, mọi công việc tô thuế cũng không màng tới,
giao cả cho Hiếu Ngân và Quây Xẻn lo liệu với tá điền. Chiều nay Khánh
Dư cũng đang trong cơn buồn khổ, bỗng gia nhân vào báo có người từ kinh
thành tới. Khánh Dư bảo:

- Nói là ta không khoẻ, không muốn tiếp ai.

Gia nhân chạy ra một lúc, quay vào nói.

- Trình tướng quân! Người ấy mang thư của công chúa Thiên Thụy.

Mắt Khánh Dư sáng lên, vội vàng nói:

- Ngươi mau ra đưa họ vào đây.

Người thị nữ cúi chào Khánh Dư rồi dâng bức thư của công chúa

Thiên Thụy. Khánh Dư xem thư xong, trong lòng phấn khởi bội phần, liền
sai người mài mực, viết thư trả lời. Thôi rồi khỏi phải nói, bức thư Khánh
Dư viết thật là dài, vừa bộc bạch tâm trạng nhớ nhung khao khát được gặp
lại công chúa, rồi đến bể cạn non mòn cũng không sao quên nhau được.
Tình cảm xem ra "lâm li thống thiết" lắm nhưng vì Khánh Dư là võ quan, ít
khi cầm bút nên chữ nhầm chữ lỗi be bét cả, chữ đường là con đường chàng
viết thành chữ đường là cục đường để nấu chè, chữ chung là cái chuông
viết thành chữ trung là ở giữa, chữ thương là yêu thương hoá ra chữ thương
là cái cót vựa đựng thóc. Ấy thế mà khi đọc lại có vẻ đắc ý lắm, xong xuôi
phong kín đưa cho người thị nữ mang về còn mình thì ngong ngóng đợi đến
ngày hẹn.

Công chúa Thiên Thụy nhận được bức thư tình, mừng hơn vớ được

của, chẳng còn lòng dạ nào mà nghĩ đến việc Khánh Dư viết sai hay đúng.
Nàng múa! Nàng hát. Nàng nhảy lò cò như đứa trẻ chơi nhảy bàn ô. Nàng
nhìn cái gì cũng thấy sáng tươi đẹp đẽ, con chim trong vườn hót cũng hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.