ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 491

Ông cụ Hữu vuốt chòm râu bạc, gật đầu, cười nói:

- Ừ ừ! Đánh chứ! Đánh chứ. Các cháu được vào lính hết, vui lắm vui

lắm.

Bọn con trai nghe vậy, nhẩy quấng cả lên vì sung sướng. Mai Văn Tự

bảo:

- Không cho con đi đánh giặc thì có tội với đất nước, mà cho con đi thì

căm bọn cường hào trong huyện trong làng.

Cụ Hữu bảo:

- Đánh giặc là việc chung của toàn dân. Phải động viên cho các cháu

nó đi bác ạ. Chẳng lẽ vì bọn sâu mọt trong xã trong huyện mà bà con lại để
mặc cho đất nước bị quân ngoại bang giày xéo hay sao?

Mấy người hàng xóm cùng nói:

- Cụ Hữu dạy rất phải! Cụ Hữu dạy rất phải! Không thể để bọn dợ Hồ

giẫm nát mồ mả cha ông được!

Bọn con trai vào lính cả, làng Cao Duệ vắng vẻ hẳn đi. Con chích

choè vẫn cao giọng hót, không biết rằng mấy cậu khán giả của nó đã ra mặt
trận hết rồi. Bác cựu chiến binh Đoàn Sĩ Hiệp nói với vợ:

- Bu em đẻ được mỗi con Hoa, thành ra lần này giặc Thát đánh sang,

nhà mình thiệt thòi, không có ai đi lính đánh giặc.

Bác Hiệp gái nói:

- Ôi dào ôi! Rõ là! Đánh giặc như thầy em, ai cũng bảo là gan góc có

công, thế mà được chút bổng lộc gì đâu. Đau ốm khổ vợ khổ con thôi chứ
ai ngó tới, vẫn còn mơ đánh giặc nữa ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.