ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 492

- U em nói thế mà nghe được! Đành rằng ân huệ của nhà vua cũng còn

có chỗ bất cập. Mà mình đâu phải vì bổng lộc mới đi đánh giặc. Thử hỏi cứ
để quân Thát nó chiếm mất nước thì u em có được yên thân ở bên chồng
bên con thế này không, hay bị nó bắt sang bên Tàu rồi? Chỉ tiếc con Hoa là
con gái, không được vào lính chứ võ nghệ nó thua gì bọn con trai. Tôi xem
đường đao của nó dứt khoát mà kín đáo lắm. Hôm trước nó múa bài mai
hoa song kiếm, sư thầy khen nức nở.

- Ôi giời ôi! Bố con nhà ông tai quái lắm. Con gái con đứa võ vẽ làm

gì, không khéo ngã gẫy chân què cổ ấy chứ.

- Bu mày thật quá là là là! Con trai vào lính hết, con gái cũng phải tập

võ nghệ, nhỡ giặc đến còn phải giữ làng chứ.

Hai vợ chồng bác Hiệp đang nói chuyện, Hoa đi thăm ruộng dưa ở

ngoài đồng về, cô để cái cuốc bên cạnh chuồng gà, nói với bố mẹ:

- Dưa nhà mình năm nay lên tốt lắm thầy bu ạ. Chiều nay không phải

tát nước, con đi tập võ ở sân chùa.

Bác Hiệp gái bĩu môi nói:

- Rõ là rau nào sâu ấy. Bố chị còn đang tiếc chị không phải là con trai

để đi lính kia kìa.

Bác Hiệp gái không ngờ, nghe câu ấy mắt cô con gái sáng lên như

nhận được ánh hào quang từ một nơi sâu xa huyền bí nào rọi tới. Cô cười
rất tươi làm hai lúm đồng tiền lõm hẳn vào, nói:

- Hay là thầy bu cho con vào lính?

Bác Hiệp bảo:

- Thầy đâu có không cho nhưng con là phận gái, ai người ta nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.