ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 602

thuyền nhẹ lướt, phong cảnh thật thái bình. Ai dám nói rằng những chàng
trai cô gái kia là kẻ thù không đội trời chung. Thuyền ra đến giữa dòng, Giả
Quỳnh như nghĩ ra điều gì, nói:

- Hãy dừng thuyền lại. Tiết huynh không thấy có điều lạ lùng lắm sao?

Tiết Trạch hỏi:

- Giả huynh nói điều chi lạ lùng.

Giả Quỳnh khẽ nhíu đôi mày làm những nét tàn ác nhanh chóng hiện

về trên khuôn mặt khôi ngô của gã, nói:

- Tôi nghe người An Nam làm kế thanh dã từ lâu nên quân ta đi đến

đâu cũng không gặp được dân chúng, vì sao nơi đây dân cư còn có vẻ bình
thản thế này? Đó chẳng phải là điều đáng nghi lắm hay sao?

- Giả huynh đa nghi quá. Tôi đã cho thám binh sang sông dò xét nhiều

rồi. Không làm gì có quân Nam mà sợ. Bọn quan binh nhà Trần bắt ép dân
chúng bỏ làng xóm mà đi nên họ trốn ở lại đấy chứ. Thấy chúng ta sang
chơi, thế nào họ chẳng mở tiệc đón mừng.

Giả Quỳnh nghe nói vậy cũng bùi tai, giục thuyền chèo dấn lên. Khi

thuyền gần cập bến, mấy cô gái Việt vừa cười vừa nói, đuổi nhau chạy cả
lên bờ. Những dải thắt lưng của các cô tung bay trong gió, hút mất hồn vía
hai vị tướng Nguyên. Giả Quỳnh không còn nghi ngờ gì nữa, giục bọn lính
chèo sát vào bờ. Một cô gái da trắng, tóc dài chốc chốc quay lại nhìn. Đôi
mắt cô tròn sáng, đen lay láy, không vẻ gì là sợ sệt, như mời gọi khiến Giả
Quỳnh, Tiết Trạch không cầm lòng được, theo hút lên quán nước. Cô gái
cất lời:

- Xin mời nhị vị tướng quân dừng chân nơi tệ quán, uống ngụm nước

phương Nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.