DẠT VÒM - Trang 39

- Tụi mình gặp nhau không phải để nói chuyện đó.

- Chứ chuyện gì nào? Tại sao Huy luôn hành động kỳ quặc? Huy có nghĩ

gì đến tương lai không? Học hành tử tế cho xong đại học. Tụi mình cùng đi
du học. Rồi sống đàng hoàng. Nhưng Huy lại muốn mọi thứ trật ra khỏi
những dự định tốt lành ấy. Tại sao chứ? Huy nói đi, tại sao?

- Bỏ qua việc ấy được không! - Tôi nhìn vào mắt cô gái - Mình gặp Linh

để nói điều khác cơ.

- Chuyện gì vậy? - Linh chợt im bặt, chăm chú quan sát tôi.

- Huy đơn độc khủng khiếp! - Tôi thốt lên, thì thào, với tất cả thành thật.

Sau quãng im lặng kỳ dị, bỗng dưng vang lên tiếng cười giòn tan. Tiếng

cười ấy căng phồng lên, nối dài, thành một dải lụa vàng chói, bay phần
phật, kiêu hãnh và chế nhạo. Thoắt chốc, Linh đã biến thành một người
hoàn toàn xa lạ. Vĩnh viễn cô ấy không còn là một phần của tôi nữa.

Tôi đứng dậy, lảo đảo ra quầy thanh toán tiền nước. Rồi tôi bước đi, để

lại Linh phía sau. Không, tôi đã bỏ lại cái phần hời hợt, vô tư lự, cái phần
tính toán buồn chán trước kia tôi từng quý mến và tin cậy. Nhẹ nhàng làm
sao. Mà cũng buồn bã làm sao.

Những ngày cuối năm. Có nhiều đêm lạnh. Tôi vùi đầu vào học và vẽ.

Mấy lúc không biết làm gì, tôi lại lấy cái xe máy chạy lòng vòng, chở
khách đi đây đó. Nhất định tôi phải gặp lại Châu, người nắm giữ chìa khoá
giải thoát cho những nhớ nhung khắc khoải kỳ dị của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.