DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 124

Catherine Coookson

DẤU ẤN TRONG TIM

Dịch giả: Văn Hoà – Kim Thuỷ

Chương 14

Cháu đi xa một chuyến hay đấy, cháu à.
- Bà Annie nói.
- Phải, gặp lại Helen thật tuyệt, và chị ấy muốn cháu xem cái nhà cho biết
trước khi bán cho người ta. Chị ấy nói nhà quá rộng đối với hai vợ chồng;
nhưng nhà nằm trên bờ sông thật đẹp.
- Cháu nói cháu sẽ đi với người bạn của cô ấy à?
- Dạ, cháu nhớ chị ấy. Chị ấy dễ thương lắm. Helen thường đến Col Mount
để chơi với chị ấy. Cách đây mấy năm có lần cháu đến đấy có việc. Bây giờ
cháu không biết có thay đổi gì nhiều không. Nhưng ở đấy đẹp lắm. Cái tên
lấy từ con đèo nằm giữa hai ngọn đồi.
- Cô ta đến đây tìm cháu à?
- Dạ, không, chúng cháu gặp nhau ở nhà ga Newcasue. Chị ấy mới mất
chồng cách đây không bao lâu.
- Cô sẽ ở lại đấy trong bao lâu? - Robble hỏi.
Rosie quay lại nhìn anh, anh đang ngồi ở cuối bàn, cô đáp:
- Cho đến Tết, nghĩa là khoảng hai tuần.
- Cô Beatrice có nói gì về chuyện nầy không?
- Ồ… - Rosie nhìn người nầy rồi nhìn người khác.
- Không nói gì hết, cũng lạ đấy. Nhưng dĩ nhiên chị ấy không thích tôi đi
thăm chị Helen cho nên tôi cứ nghĩ thế nào chúng tôi cũng nổ nhau một
trận. Nhưng chị ấy chỉ nói:
- Ờ, chắc cô biết ý tôi rồi, nhưng có khi nào cô để ý đến tôi đâu…
- Chỉ có thế thôi à? - Bà Annie nhướng mày hỏi.
- Vâng, chỉ có thế, bác Annie à. Nhưng cháu cam đoan là chị ấy độ nầy
khác trước nhiều. Kể từ ngày mẹ ông bác sĩ đến ở tại nhà phụ, chị ấy rất
thích vào chơi với bà ấy. Thật vậy, chị ấy thường vào trong nhà với bà ấy.
Hai môi bà Annie chu tròn và thốt lên: - Ô! Ô!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.