DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 133

- Mắt cô nhìn vào mắt John - Tôi… tôi thấy anh là bạn của tôi.
- Đúng đấy Beatrice à, cô cứ tin đi.
- Chàng lắc hai bàn tay cô trong tay mình. Và khi chàng nghe có giọng nói
tự đáy lòng thốt lên: cẩn thận đấy nhé, thì chàng to tiếng đáp lại: Tại sao?
Cô ta chăm sóc mẹ tôi kia mà. Cô ta tử tế, và tôi thích cổ. Phải. Phải. Tôi
bắt đầu thích cổ. Và tôi cần gì đâu? Quá khứ đã chết rồi. Thực ra, quá khứ
chưa bao giờ có; ít ra, quá khứ chưa chào đời; quá khứ đã bị giết chết ngay
từ khi còn trong trứng nước. Như vậy tôi có gì đâu mà sợ?
Người tôi gặp ở bữa tiệc tại nhà ông Cornwallis là ai nhỉ? Những đồng
nghiệp của ông ta với vợ con đùm đề những cô con gái choai choai, thỉnh
thoảng có một cô gái già nghiêm trang. Chàng xác nhận chàng thích cô gái
già hơn là những cô choai choai, nhất là cái cô 16 tuổi, cô nầy kiếm cớ đau
ốm đủ thứ để được đưa đến phòng mạch của chàng, cho đến khi chàng phải
chọn lựa hai giải pháp: hoặc là thẳng thừng cự tuyệt cô ta, hoặc là chuyển
cô sang cho bác sĩ Cornwallis chữa trị. Chàng chọn giải pháp sau, khiến
cho cô ta không có cớ lui tới thăm viếng chàng, và chàng chỉ biết cô gái sau
đó tuyên bố cô ta ghét bác sĩ Falconer, vì chàng là bác sĩ dốt và khuyên mọi
người không nên đến khám bệnh nơi chàng nữa. Đam mê của tuổi trẻ là thế
đấy.
Nhưng bây giờ chàng đang đứng ta một hoàn cảnh hoàn toàn khác. Beatrice
là một thiếu nữ là hấp dẫn. Hơn thế nữa, cô ta là chủ nhân ngôi nhà đẹp đẽ
nầy, mặc dù ngôi nhà đã cầm cố đến gần hết. Nhưng ngoài những thứ cô có
thể dùng làm của hồi môn, bản thân cô cũng xứng rồi. Cô là người biết
điều, việc chăm sóc mẹ chàng là điều cụ thể nhất. Và cô là người bạn đời
rất tốt. Điều đáng kinh ngạc là cô đọc sách nhiều, có lẽ do cô sống cô độc
và cảm thấy xa cách mọi người trong nhà. Dĩ nhiên cô còn mang những nét
của người cha trên người, và cô rất ham đất, nhất là mê cái nhà.
- Tôi đã… làm cho anh bối rối, - Cô nói, giọng dịu dàng.
Chàng lắc đầu, lên tiếng đáp lại liền để cô yên tâm:
- Làm cho tôi bối rối à? Đừng ngốc, cưng. Trái lại là đằng khác, cô đã… cô
đã làm cho tôi suy nghĩ, và… và nghĩ đến tương lai. Nhưng mà, - chàng thả
tay cô ra và nhún vai - cô biết tương lai của tôi sẽ ra sao không? Thế nầy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.