DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 168

- John nhìn người nầy qua người khác.
Chính Robbie trả lời chàng:
- Phải, John, chúng tôi sẽ bắt đầu cuộc đời mới, nhưng không đi trước thời
gian được. Chúng tôi cần phải lo chuẩn bị nhiều năm nữa.
- Anh nắm tay Rosie và nói tiếp:
- Rồi cuối cùng… cô ấy sẽ hiểu được lòng tôi.
Khi hai người đi rồi, bà Annie đưa tay nắm tay John, vừa lắc dầu vừa nói:
- John, xin thú thực, đây là ngày sung sướng nhất của đời tôi. Cuối cùng,
con trai tôi đã đạt được mục đích, cái mục đích mà nó đã tốn công gây
dựng và chờ đợi bấy lâu nay.
Khi đến trước cổng nhà, Robbie nói nhỏ:
- Hay cố giữ bình tĩnh. Đây là lần cuối cô gặp chị ta.
- Rosie gật nhẹ đầu để trả lời anh, rồi đi vào nhà.
Franees đang đi xuống thang lầu, Rosie đợi cho chị ta xuống đến dưới cầu
thang mới lên tiếng hỏi:
- Chị Beatrice ở đâu?
Giọng chị Frances lắp bắp khi trả lời:
- Bà… Bà ấy ở trong ph… phòng làm việc, thưa cô, bà ấy khóc ròng.
- Chị lên giúp tôi thu dọn đồ đạc được không?
- Thu dọn đồ đạc à?
- Phải, chị Frances; tôi rời khỏi nhà - Cô nhìn chị giúp việc - đi khỏi nhà
nầy cho được việc.
- Ồ thưa cô đừng làm thế, đừng làm thế.
- Tôi quyết định rồi, chị Frances. Chị giúp tôi được không?
- Ồ được chứ, thưa cô.
- Chị ta quay gót đi theo Rosie lên lầu. Chỉ trong nháy mắt, tất cả áo quần
đồ đạc đã được tống vào ba va li. Chị Frances xách hai cái còn Rosie một
cái, thêm một số áo quần vắt lủng lẳng trên cánh tay. Không thèm nhìn lại
căn phòng cô đã ở từ khi 10 tuổi, cô bước ra khỏi phòng.
Frances để cái va li dưới chân người đàn ông cao lớn đang đứng ở cửa
ngoài, rồi bước lui vào tiền sảnh để lấy va-li và áo quần trên tay Rosie, thì
bỗng chị thấy Beatrice xuất hiện trên hành lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.