DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 232

Chàng có nhiều nơi đến thăm bệnh, nhưng khi chàng lái xe vào thành phố,
chàng sực nhớ chàng đã để quên chai thuốc chữa bệnh viêm phế quản cho
bệnh nhân ở phòng khám. Cho nên chàng phải về phòng khám để lấy,
nhưng khi mở cửa ra, chàng ngạc nhiên thấy bác sĩ Cornwallis đang ở trong
phòng. Hai người nhìn nhau rồi ông ta nói:
- Ồ, tôi tưởng anh đi khám ở ngoài.
- Tôi đang đi. Ông muốn gì phải không?
- Phải, tôi muốn mượn cái nầy. Ông ta đưa lên cái ống tiêm.
- Bác sĩ Rees rất vụng về. Trong tháng qua ông ta làm vỡ hai cái. Tôi phải
trừ lương ông ta thôi.
Tôi đã nói rồi.- Ông ta đi qua trước mặt chàng, nhưng bỗng ông dừng lại,
nhìn vào mặt chàng rồi nói.- Sáng nay tôi có đến thăm vợ anh.
Bác sĩ Cornwallis như đợi chàng nói gì và khi thấy không không nói gì hết
ông ta liền nói tiếp:
- Cô ấy có thường phàn nàn với anh về tình trạng sức khoẻ yếu kém khi anh
ở… với cô ta không?
Tôi không ở với cô ta, bác sĩ à. Tôi đã kết hôn với cô ấy nhưng không ở với
cổ.
- Ồ thôi, ta đừng chẻ sợi tóc làm tư nữa - Ông ta nói, giọng hơi giận.
- Tôi hỏi anh cô ấy có triệu chứng lâm bệnh phải không?
- Tôi không biết có "triệu chứng" gì đặc biệt không.
- Nầy nhé, việc xảy ra có vẻ như động kinh, khi việc nầy xảy ra thì không
có tôi ở đấy. Và khi tôi đến đấy thì cô ấy cứng đờ như tấm ván.
- Ông nói "cứng đờ như tấm ván" là sao? Cô ấy không chết chứ?
- Không, không chết. Nhưng nếu việc chẩn đoán của tôi mà đúng, thì cô ta
mắc phải bệnh thần kinh, suy sụp về tinh thần.
John lẩm nhẩm trong óc, "suy sụp thần kinh". Ông ta nói về chứng thần
kinh với mình như thể ông ta nói với một người dân bình thường. Thế
nhưng chàng vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
- Anh có biết tôi nghĩ sao không?
- Không, thưa bác sĩ. Nhưng chắc bác sĩ sắp nói với tôi.
- Ồ… - bác sĩ Cornwallis quay cái mặt đỏ gay về phía John và đáp lại: Tư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.