DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 279

- Ôi, trời đất ơi! - Helen lắc đầu, kêu lên.
- Chắc chị ấy bị… - nàng dừng lại và chàng nhìn nàng gật đầu, nói tiếp:
- Phải, cô ta điên. Anh tin cô ta điên, và đã điên một thời gian rồi.
- Bác sĩ Cornwallis có biết chuyện nầy không?
- Biết, biết chứ. Nhưng theo ông ta thì khó mà chứng minh được. Ông ấy
không đồng ý với tôi. Vả lại, sáng nay tôi bận đi tìm nhà cả buổi. Tôi để mẹ
tôi và bà Atkinson dọn đồ đạc. Tôi đinh ninh sẽ đưa mẹ tôi đến dưỡng đừng
mới ở
Brampton Hill nhưng bác sĩ Cornwallis cho biết hết chỗ rồi. Cho nên tôi
phải đi tìm quanh, nhưng chẳng có chỗ nào hết.
Helen đưa tay về phía chàng định nói gì đấy, nhưng Daisy đã lên tiếng
trước:
- Tôi có hai nơi, bà ấy có thể chọn một.
- Thật ư? - John cất cao giọng hỏi.
- Thật - Đầu Daisy gật gật.
- Hoặc là ở nhà tôi, hoặc là ở đây.
- Đúng, đúng.
- He len nói, nàng và Daisy nhìn nhau.
Rồi Helen nói tiếp;
- Nên đến đây, John, em thích có bà ở đây.
- Không được, không được. Làm thế quá đáng cho em. Vả lại bà cần có
người giúp việc và bà muốn ở chỗ ít ra phải có hai phòng.
- Anh cứ nhìn xem trong nhà nầy có bao nhiêu phòng, mà tất cả đều để
trống! Trên lầu có tám phòng cả thảy.
- Bà không lên lầu được - Daisy nói chen vào.
Helen liền to tiếng đáp lại, chuyện thật bất thường:
- Tôi biết, tôi biết thế. Nhưng có phòng chơi bài bây giờ không ai dùng nữa.
Phòng nầy biến thành phòng ngủ không đẹp à? Kế phòng nầy có phòng hút
thuốc, dùng làm phòng khách là đẹp rồi. Và từ đây đi thẳng được đến nhà
kính trồng cây. Bà sẽ được yên tĩnh ở đây, không có ai quấy rầy vì các
phòng nầy nằm tận cuối hành lang. Và tôi muốn có bà ở đây.
- Ồ không, - John lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.