DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 282

Khi chàng ngồi xuống bên mẹ, nước mắt bà chảy dài tuôn xuống hai má.
Bà nói:
- Ôi con, mẹ xin lỗi. Suốt ngày không có tin gì vui khiến mẹ lo quá.
- Thôi bây giờ đừng lo nữa mẹ ạ. Cuộc sống chúng ta sắp thay đổi rồi, rất
tuyệt cho chúng ta.
Bà nắm tay chàng, bóp mạnh rồi hỏi:
- Con có ăn uống gì không?
- Trời ơi Mẹ! Hồi nãy con có nói cho mẹ biết con ăn trưa với Helen và
Daisy rồi. Bà ấy sắp đến đây. Mẹ mặc áo xong xuôi rồi, nhưng đồ đạc đã
thu xếp chưa?
- Rồi. Nhưng mấy cuốn sách chưa thấy Frances đem xuống. Bà Atkinson đi
nha sĩ rồi, bà ấy đau răng không chịu nổi, bả về rồi đấy. Con thì đi suốt
ngày, nên mẹ chỉ có một mình, mẹ lo quá trời.
Bỗng có tiếng gõ cửa, cả hai mẹ con đều giật mình, họ nghe có tiếng vọng
vào nho nhỏ:
- Bác sĩ ơi, bác sĩ.
- Chị Frances, - chàng nói, - chắc là chị ấy mang sách xuống. Chàng vội đi
ra cửa, mở khoá, Frances đang đứng đấy, ôm một mớ sách trên tay. Chị ta
nói:
- Còn một ít nữa, bác sĩ à, nhưng tôi không mang hết. Bà ta đi ra ngoài rồi.
Chắc bả đi dạo bả có mang theo cái gậy.
Chàng nhìn lướt lên mớ sách, thấy hầu hết đều không phải sách thuốc.
Chàng hỏi:
- Bà ta thường đi ra ngoài vào giờ tối tăm như thế nầy à?
- Dạ, phải, thưa bác sĩ, bả đi dạo quanh.
- Được rồi, bây giờ tôi đi lên lầu với chị.
Hai người chạy dọc theo hành lang, băng qua tiền sảnh rồi lên lầu, đến
phòng trống. Chàng ôm một số sách y học trên kệ, nhưng vì hấp tấp, nên số
sách còn lại trên kệ đổ nhào xuống nền nhà. Chàng quay ra cửa, vừa nói:
- Chị Frances, nhờ chị mang số sách ấy xuống giúp tôi Đến đầu cầu thang,
chàng dừng lại, tim đập thình thịch trong lồng ngực, giật mình kinh ngạc vì
thấy Beatrice đang từ dưới cầu thang đi lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.