DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 63

Catherine Coookson

DẤU ẤN TRONG TIM

Dịch giả: Văn Hoà – Kim Thuỷ

Chương 7

Đám tang thưa thớt người đi đưa tiễn, có lẽ vì hôm ấy trời bắt đầu sa tuyết.
Rất ít người đi đưa đám về lại tang gia, nhưng người ta chú ý thấy có bốn
ông lạ mặt ăn mặc rất chỉnh tề ở trong nhà, họ uống ruọu đã được pha chế
cho nhẹ bớt nồng độ và có vẻ thoải mái khi được mời dùng bữa tại nhà.
Ăn uống xong xuôi thì đã bốn giờ chiều. Lò sưởi ở phòng khách được cho
thêm củi, ánh lứa bập bùng. Cây đèn chùm thắp dầu toả ánh sáng khắp
phòng.
Nhưng cũng không soi sáng rõ các khuôn mặt của nhóm người ít ỏi ngồi
trong phòng. Làn da của Beatrice trắng bạch màu thạch cao nổi trên cái áo
dài đen, hai mắt dài mở to, đôi môi mím chặt. Helen cao, trông đẹp thêm ra
trong chiếc áo tang. Bên cạnh nàng là ông chồng nhà binh. Và cuối cùng là
Rosie. Cô không ngồi thẳng thớm như những người khác, mà ngồi nghiêng
về một bên, đầu tựa lên bàn tay, cùi tay chống lên thành ghế. Khi ông luật
sư cất tiếng nói, cô cũng không ngẩng đầu lên. Luật sư là ông Coulson của
công ty Coulson, Pratt và Sanders, ông ta ngồi sau chiếc bàn dài, ông nói:
- Không có gì để đọc cũng như không có gì để lại cho các cô hết, chỉ có độc
nhất một lá thư. Thân phụ các cô không để lại chúc thư.
- Ông ta nhìn thẳng vào Beatrice và nói tiếp:
- Thực ra thì đã có chúc thư, nhưng chúc thư nầy viết trước khi thân mẫu
các cô mất. Sau khi bà ấy mất, ông đã thế chấp ngôi nhà…
- Sao? - Beatrice ngồi xích ra ngoài mép ghế.
- Ông nói sao?
- Thưa cô Steel, tôi nói sau khi mẹ cô mất, ba cô đã cầm cố ngôi nhà, và
mặc dù bây giờ không có di chúc để đọc, nhưng tôi cũng xin nói là có rất
nhiều chuyện để nói cho các cô biết.
- Thế chấp ngôi nhà à? Không có chuyện ngôi nhà đã bị thế chấp.
Tất cả mọi người trong phòng đều nghe tiếng thở dài của ông luật sư, rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.