DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 66

đớn như ong vò vẽ châm:
- Nầy chị Beatrice, ba còn chơi gái nữa. Thế chị không biết gì về chuyện
nầy à?
Helen vội đứng dậy, đến bên Rosie, nàng quàng tay qua vai cô em, nói:
- Bậy! Bậy! Rosie! Đừng nói thế!
Nhưng thay vì im lặng, cô ta nói tiếp:
- Không, chị Helen! Phải nói hết ra cho mọi người nghe. Ông Coulson vì
quá lịch sự mà không nói ra thôi. Còn tôi, tôi nói cho chị biết sự thực, chị
Beatrice.
Buổi sáng ba mất, ông đã đến thăm một bà bạn, một trong số nhiều người.
Nhưng ba phải trả tiền, phải không? Chị đã đưa cho ông hai bảng trong số
tiền đi chợ
Tất cả đều đứng bật dậy.
- Mày… mày điên rồi, con kia, mày điên rồi.
Không ai trả lời câu nói nầy một lát. Rồi ông Coulson ngồi phịch xuống và
nói:
- Không điên đâu, thưa cô Steel; thật đáng tiếc là cô ấy nói đúng. Nhưng tôi
vì lịch sự nên không nói trắng ra như cô ấy thôi. Ngôi nhà và đất đai của cô
lâm vào tình trạng như hôm nay đây, đều do những hành động nhẹ dạ bấy
lâu nay của ba các cô mà ra - Rồi ông nói tiếp bằng giọng khô khan gay
gắt:
- Còn một việc nhỏ chúng ta phải cần bàn, nhưng khá quan trọng. Vậy xin
cô hãy vui lòng ngồi xuống.
- Đoạn, ông ta kéo một số giấy tờ bên cạnh đến trước mặt, đưa tay vỗ lên
chồng giấy và nói tiếp:
- Có nhiều hoá đơn cần phải thanh toán, không những chỉ các cửa hàng ở
địa phương thôi đâu, mà còn của một vài nơi khác… của quí ông chúng tôi
đã mời đến hôm nay đây. Hai ông là giám đốc công ty cho vay, những ông
khác là của công ty đánh bạc. Việc họ đòi nợ là chính đáng.
Nhưng có một điểm cần nêu ra. Bây giờ nhà ta không có tiền mặt, tôi
không biết quí ông đây có đòi cô phải trả nợ của bố cô hay không. Tôi phải
trình bày vấn đề nầy cho tường tận. Tiền lời của số tiền vay nầy khá lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.