DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 71

Ông ta quay qua hỏi John. John lắc đầu, đáp:
- Tôi phải cho cô ấy uống thuốc an thần. Cô ấy gần như điên loạn. Chắc
sáng mai cô ấy sẽ khỏe, nhưng tôi phải giữ cho cổ được bình tĩnh một hai
ngày cho qua cơn sốt vừa rồi đã.
- Teddy đâu rồi? - Helen hỏi chồng.
Beatrice nói chuyện với anh ta trong phòng khách. Chúng ta nên vào hỏi
thăm anh ta, em yêu à, để nói cho anh ta biết tình hình, vì anh sợ chị
Beatrice không đủ tỉnh táo để tiếp chuyện ai hết, ngoài việc oán tránh mọi
người đã gây nên cảnh bất hạnh cho ba. - Ông ta quay qua John, nói với
chàng:
- Tôi nghĩ là anh nên uống một tách trà và ăn cái gì trước khi ra ngoài kia -
Ông ta hất đầu về phía cửa sổ.
- Trời bên ngoài quá u ám. Hãy vào phòng làm việc đi, ở đấy có lò sưởi
đang cháy, các chị giúp việc sẽ mang trà nóng cho anh.
John ngần ngừ không định đi theo ông ta; thực vậy, chàng định lấy cớ có
bệnh nhân đang đợi chàng để thoái thác, nhưng bỗng chàng thấy Helen
đang nhìn chàng: ánh mắt như thể nói với chàng "anh vui lòng tỏ ra thân
thiện với anh ấy đi. Anh ấy dễ thương… là một người dễ thương".
Mấy phút sau, chàng ngồi trên ghế nệm bọc da đối diện với Leonard trước
lò sưởi, nhưng chàng thấy không mở miệng nói chuyện được. May thay
người quân nhân cao, đẹp, đứng lên, ông ta cười nói:
- Tôi đã mời anh vào đây để uống cái gì cho ấm, thế mà lại quên gọi người
nhà.
- Ông ta đến kéo sợi dây chuông bên cạnh lò sưởi, rồi trở về ngồi lại xuống
ghế và nói tiếp.
- Chúng ta chưa bao giờ gặp nhau, phải không nhỉ? Tôi muốn nói là chúng
ta chưa bao giờ có dịp để nói chuyện với nhau. Nhưng, qua Helen, tôi biết
nhiều về anh.
Chàng bỗng lặp lại một cách ngớ ngẩn:
- Qua Helen?
- Phải, phải, cô ấy cho anh là một bác sĩ kỳ diệu, có nhân cách và sẵn sàng
làm… ờ, tuy cách cư xử với bệnh nhân chưa đúng mức nhưng anh là loại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.