DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 89

cô không thích kẹo sôcôla. Nhưng cô vẫn cầm cái kẹo trong mấy ngón tay
và đưa mắt nhìn Beatrice ăn kẹo, rồi lấy cái khác trước khi để cái hộp
xuống lại trên bàn.
Cô nói với chị:
- Nếu chị ăn nhiều kẹo chị sẽ uống trà không thấy ngon đâu.
- Không sao, - Beatrice nói - không ảnh hưởng gì… nầy em yêu, em hãy
ngồi xuống đi. Em cứ đi quanh như thế làm cho chị rối ruột mất.
Đến bốn giờ kém mười thì có chuông reo, cả hai đều đứng lên khỏi ghế.
Beatrice kéo cái váy dưới chiếc áo dài nhung xuống cho ngay thẳng và sửa
lại chỗ eo, rồi đưa tay ngăn Rosie không cho cô ta ra mở cửa, cô nói:
- Để đó cho Frances mở cửa, em. Em hãy bình tĩnh đi.
Họ nghe có tiếng nói ngoài hành lang; rồi có tiếng cửa đóng lại, rồi có tiếng
gõ cửa phòng khách, chị Frances mang vào cái khay bạc, trên khay có bức
thư, chị ta nhìn người nầy qua người khác rồi đưa lá thư cho Rosie, chị ta
nói:
- Của cô, cô Rosie.
Rosie lấy lá thư, mở khằn rồi đọc:

Rosie thân mến, Thật rủi, anh bị triệu hồi về London và phải lên đường
ngay. Anh không biết việc nầy có liên quan gì đến việc đi Mỹ của anh
không, nhưng anh sẽ báo cho em biết công việc được quyết định như thế
nào.
Anh thương mến em vô vàn.

Hãy tin anh đi. Em nhé.

Teddy

Cô nhìn đăm đăm vào tờ giấy. Không "em yêu dấu". Không "anh yêu em".
Không anh rất ghét cảnh phải xa em" không gì hết. Cô không hiểu được.
Không phải là thái độ của Teddy. Cô vẫn còn giữ những lá thư của anh: rất
thắm thiết, tình tứ, thậm chí còn đắm đuối nữa.
Tóm lại, những lá thư nầy đã giúp cô khỏi đau buồn chán nản trong mấy
tháng vừa qua.
Tự nhiên cô đưa bức thư cho Beatrice, cô nói:
- Em… em không hiểu nổi. Em… em thật không hiểu được! Hôm qua… -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.