DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 92

Không ai nói năng gì cho đến khi Rosie uống xong tách trà. Rồi cô nhìn
người nầy sang người khác, hai mẹ con ngồi trên chiếc ghế dài trước mặt
cô, cô nói:
- Anh ta không đến, mà chỉ gửi cái nầy.
Cô lấy bì thư trong áo ra, đưa cho họ.
Robbie đọc bức thư trước; đọc xong, anh ngẩng đầu nhìn cô, nhưng không
nói, rồi đưa bức thư cho mẹ anh. Sau khi đọc xong, bà nói:
- Chuyện kỳ thật. Anh ta thường viết thư cho cháu như thế nầy à? Anh ta
viết với giọng điệu như thế nầy sao?
Rosie cúi đầu, đáp nhỏ:
- Dạ không.
- Thế là chắc đã có lý do gì rồi, - Robbie nói.
- Hẳn là phải có lý do đấy, vì như anh ta nói, anh ta sẽ cho em biết trong
vòng hai ngày nữa. Có lẽ anh ta viết bức thư khi anh ta đang bận việc,
không thể đến gặp em được. Em đã nói anh ta có nhiệm sở ở Newcasue hay
là có công việc gì phải làm ở đấy. Công việc ở đấy thường xuyên liên lạc
với chính phủ phải không? Em không rõ những việc nầy, những việc rất
phức tạp của nhà nước.
- Anh đứng dậy khỏi ghế trường kỷ, đến ngồi xổm trước mặt cô, nắm hai
tay cô và nói:
- Rồi đâu sẽ vào đấy hết. Theo anh thì anh ấy luôn luôn nghĩ đến em. Chắc
chắn là như thế. Cho nên, theo anh nghĩ thì không có gì phải lo về hành vi
đạo đức của anh ta, mà anh ta làm thế chắc là vì bận công việc thôi.
- Anh nghĩ như thế à? - Rosie nhìn vào cặp mắt nâu sâu thẳm toát ra vẻ dịu
dàng, một lát mới nói tiếp, giọng tức tưởi:
- Bậy nhất trong chuyện nầy là em đã bị chị Beatrice vào phe với em. Chị
ấy đã mặc chiếc áo đẹp nhất, và đã cho chuẩn bị tiệc trà tươm tất. Và chị ấy
trang điểm… trông rất dễ coi.
- Cũng là chuyện lạ đấy, - Robbie bỗng cười toe.
- Đúng, đúng - Cô gật đầu với anh - Vì thế mà em cảm thấy còn có chuyện
nầy bậy hơn nữa, đó là những thiện ý của chị ấy chắc là có dụng ý gì đây.
Anh đứng dậy nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.