ĐẤU CHIẾN THẮNG PHẬT - Trang 57

một tấm bản đồ. Mệnh phụ từ từ kéo váy lên che kín khoảng lưng, bà ta
quay mặt lại, một gương mặt đẹp một cách quý phái, lạnh lùng lên tiếng
“Ai được tấm bản đồ thì xem như được cả hoàng hậu”.
Khi nghe câu đó thì cả sòng bạc ồ lên chấn động một lần nữa, còn cựu quốc
vương của xứ Ngô Hỏa thì đổ vật xuống sàn. Ông ta đã cùng đường đến
mức phải bán cả vợ thì còn mặt mũi gì nữa ?

Bên ngoài đột nhiên nghe tiếng hát :

“Yến Phi Hoa, Yến Phi Hoa…
Nàng đã cùng ta… nàng là của ta…
Nàng hãy theo ta…
Nàng hãy về…”

Một đứa bé gái đen đủi, tóc bù xù vừa vỗ tay vừa hát từ ngoài tiến vào,
Mệnh phụ hình như hơi tái mặt còn Sài Đảo thì cau mặt nhìn, y không hiểu
vì sao ở nơi rồng ẩn cọp nấp này mà có một đứa bé lẻn vào được, hơn nữa
nó lại hát những lời kỳ lạ, hẳn là có kẻ đứng sau lưng chỉ dẫn.
Đứa bé bước đến gần chiếc kiệu, nó ngồi bệt luôn xuống.
Nó là một bé gái đen đúa nhưng khá xinh xắn, đôi mắt to tròn.
Bên ngoài lại có một kẻ tiến vào, y vừa đi vừa cúi mặt khóc.
Sài Đảo như muốn nổi điên, y định ra tay đập chết bọn phá đám này cho hả
giận.
Kẻ đang khóc đột nhiên ngưng khóc, y vụt nói “Ta không mua tấm bản đồ,
nhưng ta muốn mua nàng”.
Cả sòng bạc cũng phải cười ồ, Ngưu Đầu Đà quát to “Nàng ta và tấm bản
đồ là một, ngươi mua một thứ làm sao được?”.
Kẻ mới đến vụt ngẩng mặt lên, cả sòng bạc trở nên im lặng, Ngưu Đầu Đà
cũng trợn mắt há cả miệng.
Kẻ vừa đi vừa cúi mặt khóc đó hầu như ai cũng biết, chỉ có điều là mọi
người chưa thấy y khóc bao giờ. Y là bảo chủ của một bảo nổi tiếng không
kém gì Ưng Bảo Chủ… y là Vạn Ứng Khinh Hầu “Hầu Bảo Chủ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.