ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 216

Nàng thư thái bước qua Quý Thanh An, chỉ có tay áo hơi rũ xuống, một

chiếc khăn lụa rơi trên mặt đất, Vân Nhất không nhìn thấy, Lục Khê cũng
đang nhìn thẳng, giống như không hề phát hiện mình làm rơi đồ.

Thần sắc Quý Thanh An phức tạp ngẩng đầu nhìn bóng dáng đã đi xa,

run rẩy nhặt chiếc khăn lụa kia lên. Trên mảnh vải tơ thượng hạng trắng nõn
như tuyết thêu hai hàng chữ xinh đẹp: *Thấp tang hữu, Kỳ diệp hữu.

(*Dưới cây dâu có chiếc lá rơi)

Trái tim vốn bị nước mắt đông lạnh vì mất đi nữ tử yêu mến đột nhiên

trở nên nóng bỏng.

Hắn chợt nhớ đến thời gian trước vì công việc triều chính bận rộn, nên

hai tháng liền không đến Giang Nam gặp Lục Khê, vất vả lắm mới dành ra
được thời gian trống đến thăm thì nữ tử yêu dấu ấy vừa khóc vừa cười nhào
vào trong ngực hắn, chiếc bút bị ném đi, đến cả quyển trục nàng đang xem
dở cũng rơi xuống đất, trải rộng trước mắt hắn.

*Thấp Tang hữu, kỳ Diệp hữu a, ký kiến quân tử, kỳ nhạc như hà.

Thấp Tang hữu, kỳ diệp hữu ốc, ký kiến quân tử, vân hà bất nhạc.

Thấp Tang hữu, kỳ diệp hữu u, ký kiến quân tử, đức âm khổng giao.

Tâm đã động, xa không thể nói, giữ mãi trong tim, ngày nào quên được.

(Dịch:

Dưới cây dâu, có chiếc lá rơi, gặp được quân tử, vui vẻ khôn cùng.

Dưới cây dâu, có chiếc lá xanh rơi, gặp được quân tử, sao còn không

vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.