ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 369

Lục Khê nhìn nụ cười hiu quạnh của nàng ta, cúi mâu nói: "Phu nhân

quá khen rồi, tần thiếp không thông minh như phu nhân nghĩ đâu, nếu
không sao cho đến bây giờ vẫn không hiểu được lý do phu nhân lại thừa
nhận với hoàng thượng chuyện hạ độc là do mình làm chứ."

Rõ ràng mình không phải hung thủ, nhưng lại cố tình thừa nhận, mưu

hại hoàng tử là trọng tội, nếu hoàng thượng bị cơn giận át lý trí, thì việc
mang nàng ta ra chém đầu cũng không phải là không có khả năng.

Lục Khê quả thật không thể hiểu nổi.

Ai ngờ Nguyệt Dương phu nhân chỉ cúi đầu cười nhạt: "Hoàng thượng

chỉ có hai hoàng tử, Đại hoàng tử xưa nay không được sủng ái, hoàng hậu
lại không tận tâm dạy dỗ nên bây giờ mới thành một đứa trẻ không có chủ
kiến, kể từ khi các đại thần đưa ra đề nghị lập trữ quân, tất cả mũi nhọn đều
chỉ về Hạo Diệc."

Lục Khê lặng yên nghe, không ngắt lời nàng ta.

"Ta sớm biết chuyện lập trữ quân sẽ mang đến vô số phiền toái cho Hạo

Diệc, Thái hậu, chúng phi tần, cùng với Đức Phi, phàm là những người có
xung đột lợi ích đều có thể gây bất lợi cho Hạo Diệc. Là một mẫu thân, ta
không hy vọng con trai mình trở thành một Đế Vương uy phong trong
tương lai, chỉ hy vọng bé có thể khỏe mạnh lớn lên, vui vẻ vượt qua tuổi thơ
của mình là đủ rồi. Chuyện hạ độc Đại hoàng tử không cần biết là ai làm,
đối với ta mà nói cũng chẳng có gì khác biệt, nếu thừa nhận, ta thất sủng, cơ
hội để Hạo Diệc lên làm thái tử sẽ giảm đi nhiều, như vậy áp lực cũng sẽ
giảm. Mặc dù người hôm nay trúng độc là Hạo Trinh, nhưng ta rất sợ ngày
sau cũng sẽ nhìn thấy Hạo Diệc bị như vậy . . . . ."

Nói đến đây, trong khóe mắt nàng ta đã đong đầy lệ, khuôn mặt vốn dịu

dàng nhuốm mấy phần sầu bi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.