ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 370

Lục Khê trầm mặc chốc lát, mới nói: "Phu nhân yêu con là điều dễ hiểu,

nhưng cũng nên suy nghĩ cho bản thân mình mới đúng, thất sủng như vậy,
chỉ sợ những ngày tháng sau này của nhị hoàng tử cũng sẽ khó khăn."

Nguyệt Dương phu nhân cười: "Có thể khó khăn đến mức nào chứ?

Cùng lắm thì bị thái giám cung nữ xem thường, khấu trừ phân lệ, cuộc sống
kham khổ hơn một chút mà thôi. Những thứ này có đáng là gì? Những ngày
tháng phú quý trong cung ta đã hưởng đủ rồi, chỉ cần Hạo Diệc có thể khỏe
mạnh lớn lên, ta chẳng ngại gì cả."

Lục Khê lấy lại bình tĩnh: "Vì sao Phu nhân lại nói những chuyện này

với ta?"

"Bởi vì ta biết cô không phải là một người không hiểu phải trái, tìm mọi

cách để leo lên, cũng không muốn cô vì vậy mà oán hận ta, bây giờ cô là
người đang được sủng ái, còn ta đã thất sủng, nếu như sau này vì hiểu lầm
mà gây bất lợi cho Hạo Diệc. . . . . . Xin lỗi, vì con của mình, người làm
mẫu thân như ta phải luôn cẩn thận mọi thứ ."

Nu cười trên mặt Lục Khê lại càng sâu hơn: "Phu nhân nói tần thiếp

không phải là một kẻ bất chấp tất cả để leo lên, về điểm này, sợ rằng phu
nhân đã nghĩ sai rồi, dù tần thiếp không phải là kẻ liều mạng, nhưng ít ra
cũng đang rất cố gắng để leo lên trên."

Nguyệt Dương phu nhân chân thành nói: "Ta chỉ hi vọng cô có thể hiểu,

người hại cô không phải là ta."

Lục Khê gật đầu, "Phu nhân xin yên tâm, việc này ta sẽ nhớ."

Đã nói chuyện nhiều như vậy rồi, thấy sắc trời không còn sớm, Lục Khê

mới dẫn theo cung nữ rời đi.

Nàng đã sớm biết hung thủ không phải là Nguyệt Dương Phu nhân,

nhưng hôm nay mới hiểu lý do tại sao nàng ta phải thừa nhận. Nguyệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.