ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 380

Trên mặt Minh Uyên không còn nụ cười ôn hòa, độ cong trên khóe

miệng Minh Thâm cũng mất, vẻ mặt hai người đều đạm bạch, không hiển lộ
ra chút tâm tư gì.

Minh Thâm nhìn những dãy hành lang nối dài như vĩnh viễn không có

điểm cuối trong hoàng cung, đáy lòng dâng lên sự bất đắc dĩ.

Tiên hoàng có rất nhiều nhi tử, từ nhỏ đã vì đế vị mà tranh đấu ác liệt

—— trên thực tế trẻ con sao có thể biết tâm kế là gì? Còn không phải là do
các hậu phi đứng sau hoàng tử tác quái sao?

Khi đó hoàng huynh đã mất mẫu phi từ sớm, bị tiên hoàng đưa tới chỗ

Thái hậu, lớn lên cùng hắn, hắn vô cùng ngưỡng mộ vị hoàng huynh thông
minh tỉnh táo này. Nhưng chẳng biết từ lúc nào, cuộc chiến Đế vị lại ngày
càng trở nên kịch liệt, đến Thái hậu cũng dùng hết mọi thủ đoạn để hắn lên
kế vị, chứ đừng nói tới các phi tần khác.

Về sau nữa, hoàng huynh thắng, trước giờ tiên hoàng vẫn luôn yêu

thương người mẫu thân đã mất của huynh ấy, hơn nữa từ nhỏ hoàng huynh
đã nổi tiếng tài hoa, mưu lược phi phàm, nên thuận lợi leo lên ngôi vị hoàng
đế.

Thế nhưng qua nhiều năm tranh đấu đã khiến sự thân mật khi còn bé

giữa hai người bị nhiều ngăn trở, dù các hoàng tử khác đều bị phái đi trấn
thủ đất phiên, chỉ còn mình hắn ở trong kinh thành này, nhưng mỗi lần nói
chuyện với hoàng huynh hắn đều phải hết sức cẩn thận.

Hắn cũng là người thông minh, mưu lược cũng không kém hoàng

huynh, nhưng một ngày còn ở trong Kinh Thành, thì ngày đó vẫn là mối
họa lớn bên cạnh hoàng huynh, hắn chỉ có thể sử dụng những hành động
phong lưu cùng chơi bời của mình để nói cho hoàng huynh biết, hắn vĩnh
viễn không có chút uy hiếp gì tới ngôi vị hoàng đế của huynh ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.