ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 394

trong đôi mâu đen lại chứa đầy ánh sáng nhu hòa, giống như còn ẩn thêm
chút ý cười.

Nàng nhẹ nhàng nâng khóe miệng, lần nữa cúi đầu thấp xuống.

Hành động của Cao Lộc không thoát khỏi ánh mắt của hoàng hậu, chỗ

cung nhân đang đứng tấu nhạc rất tốt, vì sao phải đổi vị trí? Ánh mắt nàng
ta chậm rãi chuyển qua những người đang quỳ bên cánh trái, An Uyển nghi,
Kha Lương Viện, cuối cùng là. . . . . . Lục Phương nghi.

Là ai có thể khiến hoàng thượng phải suy nghĩ cho mình như thế, trong

lòng nàng ta đột nhiên cảm thấy rất khó chịu, cũng đong đầy khổ sở, nhìn
những nữ nhân tuổi trẻ xinh đẹp phía dưới chợt cảm thấy cực kỳ gai mắt.

Ngày thứ nhất, nghi thức phức tạp cũng dần xong, trước khi Minh Uyên

bước lên liễn xa có quay đầu lại liếc nhìn các phi tần đang đứng dậy dưới sự
dìu đỡ của cung nhân, chỉ thấy Lục Khê phải dùng thời gian rất dài mới
đứng thẳng được. Bóng lưng kia yếu gầy, dù đã mặc một tầng vải dầy cũng
có cảm giác như không chịu nổi sức gió, nàng vịn tay Bích Chân đứng dậy,
bước chân có chút xiêu vẹo, hiển nhiên là do quỳ lâu mà máu huyết không
thông.

"Cao Lộc, truyền lệnh cho Thái Y Viện cấp phát thuốc trị máu bầm cho

mọi người, còn có. . . . . ." Lần nữa liếc nhìn gương mặt hơi tái nhợt của
Lục Khê, "Cho Lục Phương nghi một ít thuốc bổ khí huyết."

"Vâng"

Nhạc Thanh điện, Lục Khê xoa đầu gối, nhìn Van Nhất cẩn thận mở

thuốc Cao Lộc vừa đưa tới, bôi lên chỗ tím bầm trên chân mình, cảm giác
lành lạnh, rất thoải mái.

Bích Chân ở một bên đứng cười tủm tỉm, nàng cũng liền cười theo,

thuận miệng hỏi một câu: "Chuyện gì mà vui vẻ như vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.