ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 547

nhưng nô tỳ đoán là nếu Thường nhị tiểu thư gây ra, chủ tử sẽ không cần nô
tỳ tránh đi, sự thật chắc hẳn sẽ khác với kết quả."

Lục Khê bất đắc dĩ cười cười,:"Nếu không phải ngươi kịp thời chạy tới,

chỉ sợ giờ phút này ta đã không thể tỉnh lại."

Bích Chân đáp: "Chủ tử gặp nạn, nô tỳ phải có trách nhiệm hộ chủ.

Nhưng nô tỳ thật sự không hiểu. . . . . . vì sao chủ tử phải lấy tính mạng của
chính mình cùng thai nhi để đánh cược?"

Lục Khê cười buồn: "Ngay cả chính ta cũng không ngờ đến, ta lại sợ

nước đến mức này. . . . . ."

Nàng không ngờ tới Thường Tư Viện sẽ ra chiêu đẩy nàng xuống hồ,

bởi vì thứ nhất nàng biết bơi, thứ hai không ngờ tới Thường Tư Viện sẽ
hung ác tới mức ấy, thấy chết mà không cứu, nếu không sao có thể rơi vào
thảm cảnh hiện giờ?

Khoảng khắc tiếp xúc với làn nước, trí nhớ bị chết đuối ẩn sâu trước kia

đập thẳng vào đại não, khiến thân thể nàng mất hết sức lực, thiếu chút nữa
bỏ mạng.

Quả thật là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.

Lúc bị Thường Tư Viện đẩy xuống nàng cũng chợt suy nghĩ thấu đáo

mọi chuyện, nếu chỉ là tội danh vô ý đẩy ngã cung phi có thai rơi xuống
nước, thì không đủ để khiến Thường gia rơi đài, nhiều lắm chỉ bị trách phạt.
Còn nếu là hại chết hoàng tử thậm chí còn hại chết cung phi, sợ rằng chẳng
còn là vấn đề Thường Vệ Quang bị lật đổ nữa, mà có thể khép vào tội danh
tru di cửu tộc.

Lục Khê cảm thấy bản thân mình rất đáng cười, cười vì đến giờ phút này

còn quá ngu xuẩn, tin một Nguyệt Dương phu nhân, thiếu chút nữa hại chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.