ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 111

nhỏ đứng đó, quên không cho mỗi đứa vài thỏi chocolate như chàng đã
hứa.

Khi Mosca vào phòng, Hella đang hâm nồi súp trên bếp điện, một cái

xoong khác đang chờ đến lượt để được đặt lên bếp. Leo ngồi đọc báo trên
chiếc ghế kê dưới cửa sổ.

Gian phòng ấm cúng với mùi thức ăn nóng thơm tho, với số bàn ghế kê

vừa vặn làm cho nó không rộng, không hẹp. Cái giường hai người nằm và
bàn ngủ trên có ngọn đèn đêm và cái radio nhỏ kê ngăn nắp trong một góc,
cái tủ áo sơn trắng kê bên cửa ra vào và ở giữa phòng là cái bàn tròn chung
quanh có bốn cái ghế mây. Dọc theo bức tường đối diện với tủ áo có một tủ
đựng bát đĩa bên trong gần như hoàn toàn trống rỗng.

Hella quay lại nhìn chàng:
— Hôm nay anh về sớm thế?
Nàng hôn chàng. Nét mặt nàng bao giờ cũng thay đổi mỗi khi nàng thấy

chàng, chàng có thể nhìn thấy trên đó nét rạng rỡ tự nhiên của hạnh phúc.
Và nét mặt ấy của nàng luôn luôn làm cho chàng có mặc cảm phạm tội và
sợ hãi, vì nàng đã dựa đời nàng quá nhiều vào chàng như nàng hoàn toàn
không hiểu một chút gì về vô vàn những hiểm nguy mà chàng thấy trong
thế giới bao quanh họ.

Mosca đáp:
— Anh có việc phải làm ở ngoài phố, làm xong anh không về căn cứ

nữa, về nhà luôn.

Leo ngước lên nhìn và gật đầu, rồi lại tiếp tục đọc báo. Mosca thò tay

vào túi lấy gói thuốc lá. Ngón tay chàng chạm vào tấm thẻ căn cước của
người đàn ông Đức.

— Ăn xong anh chở tôi đến Quận Cảnh sát được không, Leo? - Mosca

hỏi. Chàng ném tấm căn cước lên mặt bàn.

— Được chứ. - Leo đáp, rồi lơ đãng hỏi. - Anh đến đó làm gì?
Mosca kể cho họ nghe chuyện vừa mới xảy ra ở quảng trường trước cửa

Câu lạc bộ Hồng Thập Tự. Chàng nhận thấy Leo nhìn chàng với vẻ mặt tò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.