ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 12

Mosca, anh trở về bằng xương bằng thịt, em chẳng thấy anh giống với anh
trong hình này chút nào. - Nàng cố cười trong nước mắt.

Mosca cảm thấy bối rối. Chàng âu yếm hôn Gloria.
— Ba năm là một thời gian dài, - chàng nói. Và chàng nghĩ. Trong ngày

đổ bộ mình ở trong một thị trấn ở nước Anh và mình uống say khướt, mình
cho một chị tóc vàng uống rượu mạnh đầu tiên trong đời chị và lần nằm với
đàn ông thứ nhất trong đời chị. Hôm ấy mình ăn mừng ngày đổ bộ nhưng
mình mừng chính là không phải tham dự vào cuộc đổ bộ đó. Chàng cảm
thấy ý muốn mạnh mẽ nói cho Gloria sự thực, nhưng chàng chỉ nói: - Anh
không thích bức ảnh này! Hai nữa, lúc anh mới vào đây, em nói rằng anh
chẳng thay đổi gì cả.

— Thật là kỳ! - Gloria nói, - khi anh mới bước vào cửa, em thấy anh

giống hệt như trong ảnh này. Nhưng sau khi em nhìn anh kỹ hơn em thấy
như cả khuôn mặt anh đã thay đổi.

Tiếng bà mẹ chàng gọi vang lên từ trong bếp, chàng và nàng sang phòng

ăn.

Những món ăn mà Mosca thích đều có trên bàn, thịt bò chiên khoai, rau

sà lát non và một đĩa pho mát vàng. Khăn bàn trắng như tuyết và khi chàng
ăn xong chàng mới nhận thấy chiếc khăn ăn của chàng còn gấp nguyên
vuông vắn nằm trong tay chàng, bữa ăn ngon nhưng không ngon lắm như
chàng hằng tưởng tượng.

— Khác nhiều với thịt bò chiên của lính chứ, Walter. - Alf hỏi.
— Tất nhiên, - Mosca đáp.
Chàng rút trong túi áo ra một điếu xì gà ngắn, to, nâu đậm và sắp bật lửa

châm hút khi chàng nhận thấy mọi người đều nhìn chàng với vẻ vui vui.
Chàng cười và nói:

— Bây giờ tôi là người lớn rồi.
Chàng châm lửa hút điếu xì gà và mọi người cùng cười. Những vụng về

cuối cùng, cuộc trở về nhà của chàng với một bộ mặt khác hẳn, những
phong thái khác hẳn, dường như đã biến mất. Sự ngạc nhiên rồi vẻ thích thú
của họ khi họ thấy chàng rút điếu xì gà ra đã xoá đi hàng rào ngăn cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.