ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 26

Trên chuyến tàu đưa chàng trở về đất địch, Mosca lơ mơ ngủ, người

chàng lắc lư theo nhịp tàu chạy. Nửa thức, nửa ngủ, chàng đi trở về chỗ để
hành lý và nằm dài trên ghế, đầu gối lên cái túi vải xanh đã theo chàng cả
hơn mười năm nay. Nằm đó, chàng nghe tiếng rên của người bị thương,
tiếng hàm răng y đập lập cập vào nhau vì lạnh. Mosca trở dậy đi tới phần
toa tàu của những người lính. Gần như tất cả đều ngủ, những ánh sáng của
mấy cây nến vẫn chập chờn. Mulrooney, nằm co quắp trên ghế, ngáy ròn.
Hai chú lính ngồi gần đó, hai cây súng đặt bên cạnh, đang đánh bài và chia
nhau uống một chai rượu nhỏ.

— Cho tôi mượn cái mền đắp cho người bị thương. - Mosca nói. - Hắn

lạnh.

Một chú lính ném cho chàng cái mền.
— Cảm ơn. - Mosca nói.
Chú lính nhún vai:
— Không có gì. Tôi phải thức để canh thằng chó đẻ này.
Mosca nhìn xuống bộ mặt đang ngủ say của Mulrooney. Bộ mặt đó vô

hồn. Bỗng đôi mắt gã từ từ mở và nhìn thẳng vào mặt chàng, như cặp mắt
của loài dã thú. Trong khoảnh khắc thời gian trước khi đôi mắt gã nhắm lại,
Mosca cảm thấy như ánh mắt, đó rất quen thuộc với chàng, và chàng nghĩ:
Mày khổ rồi, đồ khốn nạn.

Chàng đi trở lại và phủ cái mền lên người ông Gerald. Lát sau, nằm dài

trên ghế, chàng ngủ ngay và không mộng mị cho đến lúc con tàu đến
Frankfort và có người lay mạnh đánh thức chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.