ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 35

Vành môi kẻ thù mỏng và gần như khắc khổ, khuôn mặt hẹp và cứng cỏi,
ngay cả trong lúc ngủ say, nét mặt ấy cũng không thoải mái. Người chàng
cứng nhắc trên chiếc giường chật và chàng ngủ thật êm, gần như không thở,
làm cho nàng nghĩ đến chuyện hay là chàng giả vờ ngủ, chàng đang nhìn
nàng qua riềm mi, chàng đang ngắm, nàng ngắm chàng.

Hella lặng lẽ ra khỏi giường và yên lặng bận y phục. Nàng đói, và nhìn

thấy gói thuốc lá của Mosca để trên bàn, nàng rút ra một điếu. Khói thuốc
ẩm và ngọt. Nhìn qua cửa kính và không nghe qua một tiếng động nào dưới
đường, nàng biết rằng buổi sáng còn rất sớm. Nàng muốn ra khỏi đây
nhưng cùng một lúc lại hy vọng chàng còn vài hộp thực phẩm trong phòng
và sẽ tặng nàng một hộp nếu chàng thức. Nàng nghĩ, với một chút xấu hổ
ranh mãnh, rằng nàng xứng đáng được chàng tặng như thế.

Nàng liếc nhìn vào giường và giật mình khi đôi mắt anh chàng Mỹ đã

mở và đang thản nhiên nhìn nàng. Nàng đứng lên ngượng nghịu một cách
lố bịch giơ tay ra để chào từ biệt chàng. Chàng cười, đưa tay ra nắm lấy
nàng, kéo nàng xuống giường. Chàng nói, giọng chế nhạo, bằng tiếng Mỹ:

— Chúng mình thương yêu nhau, đâu có thể chia tay như thế được.
Nàng không hiểu nhưng nàng biết là chàng nhạo nàng và nàng giận.

Nàng nói bằng tiếng Đức:

— Tôi phải đi.
Nhưng chàng không chịu buông nàng ra và nói:
— Cho điếu thuốc.
Nàng châm điếu thuốc cho chàng. Chàng ngồi lên trong giường để hút

thuốc, tấm mền rời khỏi người chàng và nàng nhìn thấy vết sẹo dài chạy từ
bụng chàng lên đến đầu vú bên trái của chàng. Nàng hỏi bằng tiếng Đức:

— Chiến tranh à?
Chàng cười, chỉ tay vào nàng đáp:
— Tại em.
Trong một lúc, Helle tưởng như chàng kết tội chính cá nhân nàng và

nàng quay mặt đi để khỏi phải nhìn chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.