ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 58

6

Trong toà nhà tập thể, ở căn phòng cạnh phòng Mosca là một nhân viên dân
chính lùn béo. Anh ta cũng bận bộ đồng phục màu xanh ô liu như Mosca
nhưng chàng nhận thấy trên ngực áo có mảnh vải in mấy chữ tắt “PPTP”.
Chàng ít khi gặp anh ta và không một ai trong toà nhà quen biết anh ta cả.
Đêm khuya, Mosca thường nghe tiếng chân anh đi nhè nhẹ và tiếng nhạc
radio êm êm trong phòng vang ra. Một hôm anh ta đưa chàng đến
Rathskellar trên chiếc xe Jeep. Tên anh là Leo và anh làm trong Liên ủy
ban phân phối thực phẩm, một tổ chức cứu trợ người Do Thái tại Đức, bốn
chữ “PPTP” cũng được kẻ bằng sơn trắng trên xe được trao cho anh.

Leo cũng tới Rathskellar ăn tối. Họ ăn chung bàn với nhau. Mosca thấy

Leo trạc ba mươi tuổi, có sống mũi khoằm như mũi diều hâu, bộ mặt xương
xẩu, bắp thịt má bên trái giật giật liên hồi. Khi họ uống cà phê, Mosca hỏi:

— Anh làm việc gì ở đây?
— Tôi lo việc cứu trợ những người Do Thái còn sống trong những trại

tập trung chở đi khỏi Đức. Tôi cũng bị tù tám năm ở Buchenwald.

Trong một thời xa xưa nào đó, thời gian mà giờ đây Mosca tưởng như

không hề có thật bao giờ, một trong những lý do lớn làm chàng nhập ngũ
để chiến đấu chống lại những trại tập trung dã man trên đất Đức Quốc xã.
Nhưng người thanh niên tình nguyện nhập ngũ thời ấy không phải là chàng.
Đó là chàng thanh niên trong tấm ảnh, chàng thanh niên mà Gloria, mẹ
chàng và Alf từng thương mến, quý trọng. Xong việc hồi tưởng lại thời
gian ấy cũng làm nổi lên một niềm xúc động kỳ lạ trong chàng, chàng cảm
thấy ngượng ngùng bởi vì chàng không còn coi nó là quan trọng nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.