ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 77

— Anh muốn nói là vết sẹo trên lưng chứ không phải trên mặt.
Hella tiếp tục sờ vết sẹo:
— Với em thì không thành vấn đề.
Cơn sốt làm Mosca khó chịu. Mấy ngón tay của Hella giúp chàng bớt

đau.

— Đừng ngủ. Để anh kể cho em nghe một chuyện…
Và chàng lấy một điếu thuốc trên bàn bắt đầu kể.
Kho đạn chạy dài mấy dặm. Đạn chất đống như củi. Mosca ngồi trên ô tô

trông coi tù binh cho đạn lên xe ở phía trước. Tù binh mặc áo xanh lá cây,
đầu đội mũ vải cũng màu xanh. Họ có thể lẫn vào rừng nếu không có chữ
sơn trên lưng áo và hai ông quần.

Từ trong rừng, ba tiếng còi vang lên. Mosca nhảy xuống xe, hét:
— Frit, lại đây!
Người tù được Mosca chọn làm đại diện chạy đến.
— Có đủ thì giờ làm xong không?
Người Đức độ bốn mươi tuổi, nhún vai, nói một thứ tiếng Anh ngượng

ngùng:

— Về không kịp bữa ăn.
Hai người kia nhăn mặt cười. Nếu là những tù binh khác thì họ sẽ bảo là

có thể xong để được Mosca giữ lại ở chức đại diện.

Mosca nói:
— Thôi được. Cứ làm, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Chàng cho người này một điếu thuốc. Anh ta nhét vào túi vì có lệnh cấm

hút thuốc gần kho đạn, mặc dầu Mosca và các lính gác vẫn cứ hút.

— Cho tất cả lên xe và báo cáo các con số cho tôi.
Người đại diện ra lệnh cho tất cả tù binh lên xe.
Đoàn xe chạy từ từ trên con đường đất trong rừng. Đến ngã tư, đoàn xe

sắp hàng một. Đối với lính gác cũng như đối với tù binh, chiến tranh đã là
chuyện xa xưa. Hai bên, kẻ chiến thắng và người chiết bại đều cảm thấy an
toàn. Từ kho đạn họ lại trở về trại tập trung có rào kẽm gai chung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.