ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 8

cho người đó ngửng mặt lên. Anh lính vẫn bất động. Viên Trung úy thọc
cây đèn mạnh hơn: “Mulrooney… Đứng lên…”

Anh ta mở mắt nhìn lên và khi Mosca nhìn thấy đôi mắt đờ đẫn với ánh

giận hờn của một loài dã thú, chàng bỗng cảm thấy thương hại.

Viên Trung úy chiếu thẳng ánh đèn bấm vào mắt người lính. Ông bắt

Mulrooney đứng lên. Khi thấy hai tay Mulrooney không cầm vật gì cả. Ông
rời bàn tay phải khỏi báng súng rồi đẩy mạnh cho người lính quay lưng lại.
Ông khám xét khắp người anh. Không tìm thấy gì cả, ông chiếu ánh đèn
bấm quanh chỗ anh lính ngồi. Mosca nhìn thấy con dao nhọn dính máu.
Viên sĩ quan nhặt con dao lên và không nói nửa lời, đẩy người lính đi về
phía toa tàu đằng kia.

Con tàu bắt đầu chậm dần và cuối cùng ngừng lại. Mosca đi đến cuối toa,

mở cửa thò đầu nhìn ra ngoài. Chàng thấy người sĩ quan một mình đi tới
nhà ga để đánh điện về Frankfort xin xe cứu thương. Sân ga vắng, không có
một bóng người. Thị trấn Pháp nằm sau nhà ga im lặng và đen tối.

Mosca đi trở lại chỗ chàng ngồi. Đám bạn hữu của Gerald xúm quanh

chỗ ông ta nằm và đang trấn an ông ta. Ông Gerald nói bằng một giọng bực
bội như sốt ruột:

— Tôi biết, tôi biết…, tại sao nó lại làm thế chứ, sao nó lại hung hãn kỳ

cục vậy?

Khi viên Trung úy trở lại và báo tin là sẽ có xe cứu thương chờ ở

Frankfort, ông Gerald nói:

— Ông Trung úy nên tin tôi, thật là tôi chẳng làm gì để khiêu khích nó

hết. Ông hỏi các ông đây thì biết, tôi không làm gì, không làm gì hết để nó
phải đâm tôi.

— Nó điên đấy mà, - viên Trung úy nói. - Ông còn may mắn nhiều lắm

đó, tôi biết thằng Mulrooney. Nó đâm như thế là nó định đâm vào “thằng
nhỏ” của ông kia đấy…

Vì một nguyên nhân nào đó câu nói này làm cho mọi người cười ồ, như

là ý định ghê gớm của kẻ hành hung làm cho sự kiện này thêm hào hứng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.