mua vàng; hai là, họ là một lực lượng chủ đạo đối với những biến động về
giá; và ba là, nhiều vụ giao dịch có chi phí đầu tư lớn về quy mô và vô cùng
phức tạp.
Lý do cơ bản khiến nhiều nhà khai mỏ bán các quyền chọn mua vàng là
sự tăng gấp đôi. Họ không những thừa nhận rằng vàng trên thị trường đang
xuống giá dài hạn mà còn bởi tiền lời thu được từ việc bán những quyền
chọn này cũng là sự bổ sung tốt cho số vốn lưu động. Trong phần lớn các
trường hợp, kỳ hạn không quá sáu tháng, và một số công ty rất tích cực
trong việc bán các quyền chọn mua với mức delta thấp (khả năng thực hiện
thấp) trong khoảng thời gian không quá một tháng, hầu hết coi tiền không là
gì trong môi trường đang giảm giá lúc đó. Tuy nhiên, sự thỏa mãn này có
nghĩa là đã có những tin đồn cho rằng một số công ty khai mỏ nhỏ kết thúc
bằng việc bán nhiều quyền chọn mua hơn so với tổng sản lượng của họ
trong một số thời kỳ. Quả thực, đây là tin đồn đằng sau những khó khăn mà
một số công ty khai mỏ nhất định phải đối mặt khi vàng lên giá sau thỏa
thuận về vàng của ngân hàng trung ương hồi tháng 9/1999: Giá các quyền
chọn bỗng chốc trở nên quá đắt để mua lại, và họ không có đủ sản lượng
vàng để đáp ứng các yêu cầu đang được thực hiện.
Các nhà sản xuất cũng tập trung vào việc bán yêu cầu như họ đặt mua –
rõ ràng là đầu tư cân bằng – vì thế đường đối xứng lệch lớn phát sinh trong
sự mua không ổn định và nó đắt hơn nhiều so với các yêu cầu.
Thẳng thắn mà nói, trong những ngày huy hoàng của việc sử dụng
nghiệp vụ phòng ngừa rủi ro, các nhà sản xuất Australia độc lập là những
người tích cực nhất. Họ cũng là những người cực kỳ đổi mới - hoặc ít nhất
là rất quan tâm tham gia các giao dịch đổi mới - sẵn sàng sử dụng những
mối liên kết trên các thị trường và các cấu trúc có rủi ro cơ bản khác nhau.
Thực ra, khi tôi cùng các đại diện tới một công ty khai mỏ vào cuối những