DẤU XƯA - TẢN MẠN LỊCH SỬ NHÀ NGUYỄN - Trang 315

313

BÁC MINH VÀ NGÔI LÀNG BỎ QUÊN C.A.F.I. TẠI SAINTE-LIVRADE-SUR-LOT

sự hội nhập vào một cuộc sống mới trên một mảnh đất mà họ còn
rất đỗi xa lạ...”

“... Monsieur et Madame Blanc n‘avaient jamais pu oublier leur

chien Kiki qui se jeta à l‘eau pour nager jusqu‘à atteindre le bateau.
Même lui tenait à rester Français... c‘est saisissant... non?”

“Ông và bà Blanc không thể nào quên con chó Kiki nhảy xuống

nước để bơi cho đến tận mạn tàu. Ngay cả nó cũng muốn vẫn là
dân Pháp... thật là cảm động... không phải sao?”

“... Imaginez encore leurs appréhensions, leurs inquiétudes

au sujet de leur devenir, de leurs nouvelles aventures, sous la
coupe de ceux et celles qui vont les embrigader et leur faire
subir des contraintes peu louables de toutes sortes, par exemple:
Interdiction d‘avoir des soi-disant objets montrant des signes
extérieurs de richesse sous peine d‘expulsion (voiture, télévision,
mobylette..) contraintes multiples, couvre feu le soir, invitations
soumises à autorisation etc...”

“Hãy tưởng tượng thêm nỗi e sợ, nỗi lo lắng về tương lai của

họ, về một cuộc phiêu lưu mới, dưới sự cai trị của quý ông, quý
bà, những người đang biến họ thành một đội quân và bắt họ phải
chịu đựng những cưỡng bức gò bó khó khen ngợi đủ mọi loại, thí
dụ như: cấm đoán sở hữu những đồ vật mang dấu hiệu giàu có
bên ngoài với biện pháp trừng trị là tống cổ đi (xe hơi, máy truyền
hình, xe gắn máy...) cưỡng bức đa diện, giới nghiêm buổi chiều,
chỉ được tiếp khách khi có giấp phép vân vân...”

“Elles, qui ne sont jamais embourées dans les champs de

haricots ou n‘ont jamais humé les effluves des usines. Eh bien!
Elles se lançaient dans la bataille pour survivre et aussi pour se

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.