DẠY CON THEO LỐI MỚI - Trang 95

một đứa trước khi đòi cái gì, cũng giậm chân vỗ bàn rồi mới ra lệnh. Mà nó
mới sáu tuổi.

Nhưng cũng có đứa chỉ bất bình ngấm ngầm, không cho tiết nỗi giận ra

ngoài, cứ để âm ỷ trong lòng như lửa trong một hỏa diệm sơn chưa phát.
Những trẻ đó dễ sinh ra chua-chát, quạu-cọ, chán đời.

Cả hai tánh đó, giận mà phát ra, hay bất bình ngấm-ngầm, càng trị sớm

càng hay. Để lâu thành thói quen mà ảnh-hưởng lớn đến đời sống của trẻ.

Đối với hạng bất bình ngấm-ngầm, ta phải tìm hiểu lòng nó, thay đổi

thái-độ cho chúng tin cậy ta, thổ lộ tâm sự với ta, và khuyến-khích nó phát
biểu ý nghĩ của nó trong mọi việc.

Đối với hạng nóng nẩy, đương nổi cơn giận, thì ta phải bình-tĩnh, đợi

nó nguôi rồi, vạch lỗi cho nó thấy, rồi sẽ phạt hoặc tha thứ tùy trường-hợp.
Khi nó biết ân-hận rồi thì không nên quá nghiêm. Nếu phải phạt thì cách
phạt hiệu-nghiệm hơn cả là bắt nó ngồi một mình trong một phòng, để nó
suy-nghĩ về hành-động của nó.

Khi trẻ còn quá nhỏ, chưa thể giảng giải gì với chúng được thì ta bỏ đi

nơi khác và mặc cho nó la khóc vài phút. Nếu nó gan, cứ khóc hoài, có thể
hàng giờ, thì đợi lúc nào nó bớt khóc, kiếm đồ chơi nó chơi, nhưng nhất
định không chiều khi nó đòi những cái chướng. Phải kiên-nhẫn chịu được
tiếng khóc của trẻ, đừng để chúng dùng phương tiện đó mà ra lệnh cho ta, ăn
hiếp ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.