ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 102

tán gẫu, thật giống như mọi người đang đi vào mê cung, vốn nghĩ đã rất xa
nhau, không ngờ lối ra chỉ có một, mà mọi người lại gặp nhau ở chính cửa
ra đó.”

Giang Dịch Thịnh đẩy tôi một cái, cười nhạo: “Anh Ngô, anh có biết em

họ của anh rất là ‘sến sẩm’ hay không?”

Ngô Cứ Lam cười một cách ảm đạm, đại khái hắn biết rõ tối nay tâm sự

tình người trong cái sân này chẳng liên quan gì đến hắn.

Có tiếng đập cửa sân vườn đột nhiên vang lên.

Ngô Cứ Lam ra mở cửa, Chu Bất Ngôn mang theo hai gói quà đến,

“Thẩm tỷ tỷ, nghe anh họ nói chị bị thương, em mua cho chị một ít đồ ăn
lót dạ.”

Tôi nhìn hai gói tổ yến, cảm thấy thật sự quá quý giá, nhưng bây giờ mà

từ chối trước nhiều người như vậy sẽ gây tổn thương đến mặt mũi của cả
hai, nên trước tiên chỉ có thể ghi nhớ ở trong lòng, về sau sẽ trả lại, “Cảm
ơn.”

Chu Bất Ngôn vừa ngồi được một lúc, Chu Bất Văn đã nói: “Thời gian

không còn sớm, bọn anh còn phải đi thuyền vào sáng sớm ngày mai, bây
giờ phải về nhà trọ nghỉ ngơi.”

Sau này chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội gặp mặt, tôi cũng không muốn giữ

khách ở lại lâu.

Đợi bọn họ đi rồi, tôi liền khóa cổng sân vườn, đang xem Ngô Cứ Lam

dọn dẹp thì nghe tiếng đập cửa vang lên.

Ta cảm thấy kỳ lạ liền ra mở cửa, thì nhìn thấy Chu Bất Ngôn đứng ở

ngoài, tôi vội hỏi: “Sao thế? Để quên cái gì à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.