ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 131

Ngay từ đầu, Ngô Cứ Lam không có giấu giếm bất cứ chuyện gì, tôi rất

rõ ràng con người thật của hắn – một kẻ nghèo hèn, tính tình cổ quái, cuộc
sống thần bí, ngay cả giấy tùy thân cũng không có.

Tôi không tò mò hỏi hắn điều gì, đều chấp nhận tất cả sự thật, vì tôi cho

rằng hắn chỉ là khách qua đường, sớm hay muộn gì cũng sẽ bỏ đi, nên
không cần hỏi nhiều, nhưng bây giờ mới phát hiện ra, chính là tôi không
dám đi hỏi hắn.

Kỳ thật, rất nhiều thứ đã sớm cho tôi biết đáp án.

Đó là mỗi ngày, vui vẻ khi ở chung, an lòng khi bên cạnh, hoảng hốt khi

đối mặt, buồn bực khi phớt lờ, đều bị tôi cố ý vô tình xem nhẹ, bởi vì căn
bản tôi không dám đối mặt với tất cả đáp án.

Đến cuối cùng, tôi lại giằng co với ý đồ dùng “Bạn tốt” để lừa gạt chính

mình.

Tôi cười khổ, sắp 26 tuổi rồi, không còn là cô gái mười chín đôi mươi

nữa, sao có thể thích một người như vậy? Hắn giống như hoa bồ công anh
bay múa trên bầu trời, cho dù có xinh đẹp cỡ nào, cũng không thể che giấu
sự thật tàn nhẫn: Không tồn tại, không gia đình, không gì cả.

Những cô gái còn trẻ có lẽ thích những gã con trai anh tuấn lãng tử như

vậy: Thần bí, lãng mạn, hấp dẫn. Bọn họ có đầy đủ dũng khí, đầy đủ tuổi
trẻ, cũng đầy đủ nhiệt tình đi hoang phí, oanh liệt tiến tới, chỉ cần một lần
có được, không cần thiên trường địa cửu.

Nhưng tôi không phải là người như vậy, ba mẹ ly hôn, khiến cho tôi nhỏ

tuổi đã trải qua ba loại tình cảm nam nữ và hôn nhân – mẹ và ba, mẹ và cha
dượng, ba và mẹ kế. Từ gia đình này đến gia đình khác, khiến cho tôi đối
với “lưu lạc” và “thần bí” không còn chút ảo tưởng như mấy cô gái trẻ,
thậm chí có thể nói là chán ghét. So với bất kỳ người nào trên thế giới này,
tôi luôn khát khao có được sự ổn định, tính vững chắc, lòng tin cậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.