ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 155

Tôi ngượng ngùng: “Không có, anh nghỉ ngơi cho khỏe.”

Tôi rời khỏi thư phòng, giúp Ngô Cứ Lam đóng cửa lại. Vừa quay đầu,

liền nhìn thấy Chu Bất Văn đứng trên lối đi nhỏ, tựa như đang suy nghĩ
điều gì nhìn tôi, tôi miễn cưỡng cười nói: “Tối hôm qua anh vất vả lắm rồi,
anh nên ngủ đi một chút!”

Tôi trở lại phòng ngủ, vệ sinh cá nhân sơ qua, thay bộ quần áo sạch.

Đang sấy tóc, thì nghe được tiếng đập cửa.

Tôi ra mở cửa, là Chu Bất Văn.

Anh ấy cầm trong tay lọ thuốc sát trùng và bông y tế, “Anh thấy trên

cánh tay của em bị thương.”

Lọ thuốc sát trùng và bông y tế này là lần trước tôi bị thương đã dùng

qua, ngay cả tôi cũng không biết Ngô Cứ Lam cất ở đâu, tôi hỏi: “Anh lấy
mấy thứ này ở đâu vậy?”

Chu Bất Văn nói: “Anh hỏi anh Ngô.”

Đột nhiên tôi có ý nghĩ kỳ lạ ở trong đầu, nếu Chu Bất Văn không nhiều

chuyện, có lẽ Ngô Cứ Lam đã đích thân lên đây đưa thuốc cho tôi. Chốc lát
sau tôi lại cảm thấy chính mình tự đa tình, hắn có thể không giận tôi đã đủ
khoan hồng độ lượng lắm rồi.

Chu Bất Văn nhìn thấy tôi đứng ngẩn người, vỗ vỗ xuống ghế sô pha,

“Lại đây!”

Tôi ngồi bên cạnh anh ấy, nói: “Chỉ trầy da chút ít thôi, không cần phiền

toái như vậy.”

“Sát trùng một chút sẽ tốt hơn.” Anh ấy tẩm thuốc sát trùng lên bông y tế,

muốn giúp tôi bôi lên vết thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.