ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 173

Tôi trốn ở phòng ngủ, gọi điện thoại cho Giang Dịch Thịnh.

Bệnh tình của ông Giang đã tương đối ổn định, Giang Dịch Thịnh không

cần tối đến phải ở bên giường chăm sóc, nên đã thoải mái hơn nhiều. Tôi
hỏi Giang Dịch Thịnh nếu có thời gian, nhờ hắn tìm giúp tôi vài người bạn
am hiểu âm luật, giả vờ đến mua đàn của Ngô Cứ Lam. Giá cả không quá
mắc, cũng không quá rẻ, hơn một ngàn là được!

Tôi nói Giang Dịch Thịnh ứng trước cho tôi, khi nào tôi bán được mấy

thứ linh tinh làm từ ốc, sẽ trả lại cho hắn.

Giang Dịch Thịnh có chút dao động, “Em xác định Ngô Cứ Lam làm

được đàn cổ, là loại nhạc khí thần kỳ có ở trong mấy bộ phim truyền hình
cổ trang sao? Không phải em lấy thứ đàn không ra gì biến thành nhạc khí
đấy chứ?”

“Ngốc mới không phân biệt được ?!” Tôi hoàn toàn quên chính mình mới

vừa nãy còn không phân biệt được đàn tranh và đàn cổ.

Giang Dịch Thịnh kích động xuýt xoa, hận không thể lập tức chạy tới

cúng bái Ngô Cứ Lam.

Tôi bảo hắn ngày mai hãy đến, nhớ tìm bạn bè tới cổ động nhiều nhiều

một chút, phải giả vờ có am hiểu văn hóa! Nếu không diễn trò sẽ không
giống! Dù sao đó cũng là đàn cổ!

Sáng sớm, sau khi rời giường.

Tôi vốn nghĩ làm bộ đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại của Giang

Dịch Thịnh, nói rằng hắn có hứng thú với tay nghề làm đàn của Ngô Cứ
Lam, muốn buổi chiều đến xem. Thật không ngờ, sáng sớm Ngô Cứ Lam
đã rời nhà, hắn để lại cho tôi một tờ giấy, nói rằng phải làm một số chuyện,
có thể về trễ một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.