ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 192

“Ngô Cứ Lam có phải ở bên cạnh em hay không? Sao anh nghe có vẻ

như em đang sợ người nào đó lại bỏ nhà ra đi, nịnh nọt tâng bốc người ta
thế?”

“Giang Dịch Thịnh, anh không cần lúc nào cũng nhắc nhở chúng ta về

chỉ số thông minh của anh.” Tôi nói.

Giang Dịch Thịnh cười: “Anh cúp máy đây! Nói với Ngô Cứ Lam đừng

giận anh, con người bản tính luôn thiên vị, anh cũng xem hắn là bạn bè,
nhưng nếu bắt anh lựa chọn giữa em và hắn, anh chỉ biết sẽ vĩnh viễn chọn
em.”

Tôi để cái điện thoại xuống, hỏi Ngô Cứ Lam: “Anh biết Giang Dịch

Thịnh nói gì sao?”

Ngô Cứ Lam thản nhiên nói: “Cho dù không biết cậu ta nói gì, lời của cô,

tôi cũng đã nghe được.”

Mặt của tôi dần dần ửng đỏ, vừa rồi ba hoa với Giang Dịch Thịnh, chỉ là

hy vọng giải thích đối phó với hắn, nhưng lúc này mới cảm thấy được chính
mình thật sự có lá gan quá to, da mặt quá dày!

“Tôi biết anh không phải là bạn trai của tôi, vừa rồi chỉ là… chỉ là…”

Ngô Cứ Lam tựa hồ rất ngạc nhiên một người sao lại có thể đỏ mặt trong

phút chốc như vậy, hắn nhẹ nhàng khẽ chạm vào mặt tôi một chút, “Rất
nóng!”

Tôi chỉ cảm thấy tất cả máu huyết trong người đều bị dồn lên đỉnh đầu,

chẳng những mặt bắt đầu nóng bừng, ngay cả lỗ tai cũng bắt đầu nóng hừng
hực, khiến cho bàn tay của Ngô Cứ Lam càng thêm lạnh lẽo. Tôi nhịn
không được cầm tay của Ngô Cứ Lam, muốn cho hắn một chút ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.