ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 211

mây tỏa sáng, khiến cho biển cả trong phút chốc lấp lánh ánh bạc. Hắn cười
vỗ quyển sách vào đầu tôi, “Em học được cái này ở đâu?”

“Ở trên TV, cảnh sát đánh người xấu toàn là dùng cách này.” Phim Mỹ,

phim Hàn, phim Hồng Kông đều diễn như vậy, tôi rất tin tưởng phương
pháp này tuyệt đối hiệu quả.

“Em gọi điện thoại cho Giang Dịch Thịnh, bảo cậu ta lập tức qua đây,

chúng ta vào phòng ngồi chờ.”

“Vâng.” Tôi hoàn toàn không biết nên xử lý tình hình trước mắt thế nào,

Giang Dịch Thịnh từ nhỏ đến lớn là kẻ khôn lanh khéo léo, mạnh vì gạo,
bạo vì tiền, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện quỷ, sự việc
giao cho hắn xử lý, đích thực tốt hơn rất nhiều.

Sau khi Giang Dịch Thịnh đến, nhìn thấy cảnh tượng ở trong sân nhà

chúng tôi, hắn chẳng có ngạc nhiên, mà là dại mặt ra không nói được tiếng
nào.

Tôi kể lại toàn bộ sự việc cho Giang Dịch Thịnh nghe qua một lần. Giang

Dịch Thịnh vừa nghe, vừa dường như có điều gì suy nghĩ nhìn về phía Ngô
Cứ Lam, chốc lát lại nhìn mấy tên trộm đang bất tỉnh nằm trên đất.

Ngô Cứ Lam giống như cái gì cũng không biết, hắn bình tĩnh đi từ phòng

này sang phòng khác, xem xét có bị mất đồ vật gì hay không.

Giang Dịch Thịnh gọi điện thoại báo cảnh sát, hai mươi mấy phút sau,

hai người cảnh sát thở hồng hộc tiến vào. Giang Dịch Thịnh nói với cảnh
sát, chúng tôi rời bến đi chơi, khi về đến nhà thì đụng mặt hai tên trộm đang
đột nhập khoắng đồ. Bọn chúng hốt hoảng muốn chạy trốn, một tên không
cẩn thận bị cái bảng hiệu đột nhiên rơi trúng đầu hôn mê bất tỉnh, còn một
tên thì bị chúng tôi khống chế.

Cảnh sát lay tỉnh hai tên trộm, sau đó tra hỏi bọn chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.