ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 227

ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN

ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN

Đồng Hoa

Đồng Hoa

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 9: Em Không Sợ Anh, Em Chỉ Cần Anh

Chương 9: Em Không Sợ Anh, Em Chỉ Cần Anh

Ít nhất vào giây phút này, xin hãy cho em biết tâm ý của anh. Em chỉ

muốn biết, em không có cảm giác sai, anh cũng có thích em một chút, đúng
không?

Suốt cả đêm, Ngô Cứ Lam không có về nhà, cũng không gọi điện thoại.

Tôi ngồi trên ghế salon ở phòng khách chờ Ngô Cứ Lam. Chốc chốc lại

gọi điện thoại cho hắn, mỗi lần như vậy luôn có một giọng nữ nhẹ nhàng
nhưng tàn nhẫn nói cho tôi biết: “Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi
hiện không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau.”

Bên ngoài sân vườn hơi có chút gió thổi, làm lay động mấy ngọn cây,

lòng tôi tràn đầy mong đợi nhìn ra cửa, nhưng vẫn không thấy được Ngô
Cứ Lam đẩy cửa đi vào.

Giang Dịch Thịnh lo lắng cho tôi, hắn gọi điện thoại đến bệnh viện xin

nghỉ một ngày, ở bên cạnh tôi.

Buổi sáng, hai người chúng tôi đều không cảm thấy đói bụng, nên không

ai muốn ăn gì.

Giữa trưa, Giang Dịch Thịnh nấu cho tôi một bát mì trường thọ, “Anh

làm mì vất vả lắm đấy, em ăn nhiều một chút. Cho dù không muốn nhìn mặt
anh, nhưng cũng phải nhìn mặt Ngô Cứ Lam, em phải ăn no mới có sức
nghĩ cách giải quyết.”

“Mấy đạo lý anh nói em đều hiểu được, nhưng hiện tại em ăn không vô.”

Theo lý trí, tôi hoàn toàn biết rõ nếu không ăn uống sẽ không giúp ích được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.