ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 235

“Thêm lát nữa” hết lần này đến lần khác, tôi chẳng có chút ý định rời

khỏi, mưa to bất ngờ rơi xuống tầm tã, hạt lớn như hạt đậu chạm vào vỡ tan,
trút lên người tôi khiến toàn thân đau đớn.

Tôi cắn cái đèn pin ở miệng, lấy chiếc ô ra, vừa mở, “Vụt” một cái, toàn

bộ cái ô bị gió thổi bay ngược ra trước, chẳng những không thể giúp tôi che
mưa, ngược lại còn khiến tôi đứng không vững, thiếu chút nữa ngã xuống
bãi đá ngầm.

Tôi vội vàng buông lỏng tay, “Vù”, cái ô bị gió cuốn đi không còn thấy

bóng dáng.

Cảm giác có chút kỳ lạ, tôi liền cầm đèn pin rọi xuống chân mình, mới

phát hiện, sóng biển đã nhanh chóng theo thủy triều dâng lên, lặng yên
không tiếng động tiến tới phiến đá ngầm, cơ hồ sẽ bao phủ hết bàn chân của
tôi.

Tôi có bản năng sợ nước, nên lập tức hốt hoảng muốn lùi về phía sau.

Đợt này chưa rút, đợt khác đã tiến vào, sóng biển hướng vào phiến đá

ngầm tôi đang đứng mà đánh tới.

“A ——“ Tôi trượt khỏi phiến đá ngầm, bị sóng nước cuốn vào lòng

biển.

Tôi theo bản năng liều mạng giãy dụa, muốn bám vào phiến đá ngầm

khác ở gần đó, nhưng lại hoảng sợ phát hiện không thể bấu víu vào bất cứ
thứ gì.

Thân bất do kỷ, tôi ở phiến đá ngầm bị sóng biển liên tục đánh tới, theo

dòng nước hướng vào lòng biển xoay vòng quanh.

Trong chớp mắt, ngay tại thời khắc cuối cùng mất đi ý thức, một cánh tay

cường tráng mạnh mẽ đột nhiên vươn tới, kéo tôi vào ngực, ôm tôi nổi lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.